Giang Chu sờ cằm một cái: “Vẫn là nên nói đề tài trước đó đi, tôi cũng rất tò mò, vì sao ngài lại có thêm một người con trai?” Phùng Viễn Sơn không tự chủ được mà lại bắt đầu sờ điếu thuốc: “Chuyện này nói ra rất dài dòng, hầu như phải nói đến từ nửa đời trước của tôi, cậu có hứng thú nghe không?” “Có chuyện xưa để nghe thì nghe thôi, dù sao cũng không có chuyện gì khác mà.” “Được, nếu cậu đã có hứng thú, vậy tôi sẽ kể cho cậu nghe một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.