“Lão Giang, bây giờ ông có bao nhiêu tài sản?” “Không biết, nhưng mà phải có rất nhiều số 0.” Mặt Từ Hạo Đông tràn đầy hâm mộ và ước ao: “So sánh với ông, tôi cảm thấy thời gian đại học của tôi quá lãng phí.” Giang Chu hơi ngước mắt lên: “Không phải đâu, Hạo Đông, thật ra thì ông cũng có thứ mà tôi hâm mộ đấy.” Từ Hạo Đông: “Thật sao? Là cái gì vậy, nói cho tôi nghe xem nào.” “Thận thủng lỗ chỗ và bàn tay đầy vết chai.” “. . .” Trương Nghiễm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.