Sở Hùng buông giày da, khoát khoát tay: “Không nên không nên, nếu như cháu thật sự trở thành con rể chú, vậy chú nhận chiếc xe này cũng không sao, nhưng bây giờ thì không được, đây cũng không phải thứ vài chục đồng hay trăm đồng gì cả.” Tròng mắt Giang Chu đảo một vòng: “Chú Sở, như vậy đi, xem như là cháu cho chú mượn chiếc xe đó đi, dù sao cháu cũng còn vài chiếc xe ở Thượng Kinh, có lái cũng lái không hết.” “Vậy cũng được, vậy cũng được, coi như cháu cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.