Giang Chu đưa tay nắm mặt của nàng: “Mình sẽ giữ cho bạn một phòng.” Hoàng Kỳ đánh tay Giang Chu ra: “Bạn đừng cho là mình không biết, coi như mình ở nhà bạn, bạn có dám vào phòng mình không?” “Mình chỉ đồng ý để cho bạn một phòng, chứ có nói là làm gì đâu?” “Cặn bã nam, sao bạn lại nhát như thế chứ? Chơi đi, bạn sợ cái gì!” Giang Chu có hơi xấu hổ: “Dạo này đào hoa quá vượng, cho nên phải khắc chế một chút.” Hoàng Kỳ nhẹ nhàng dựa vào vai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.