“Thời tiết không tệ nhỉ!” Giang Chu đứng duỗi người ở trước cửa quán cà phê. Lúc này, trên trời là một mảnh xanh thẳm. Vô số đám mây hình vẩy đang khảm nảm ở phía chân trời, làm cho tâm trạng của hắn trở nên tốt hơn rất nhiều. Phùng Sùng cũng ngẩng đầu lên nhìn: “Đúng là thời tiết ở Bắc Hải tốt hơn Thượng Kinh nhiều.” “Ông anh, thời gian không còn sớm, hay là chúng ta đi mát xa đi?” Phùng Sùng hơi nheo mắt lại: “Lần nào cậu cũng nói vậy, lẽ nào cậu thường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.