Cùng lúc đó, Chu Thành lộ ra vẻ khó hiểu. Phó viện trưởng? Phó viện trưởng không phải là Trịnh viện trưởng sao? Nhưng mà Trịnh viện trưởng vẫn luôn tâm sự thân mật với mình cơ mà? Thậm chí còn không chịu nổi sự uyên bác của mình, nên đã phải đi ra cửa sổ để hít thở không khí. Người ta đi xuống rửa xe từ bao giờ vậy? Mình bị mất trí nhớ hay là thế nào? Chu Thành khổ sở suy nghĩ, những nghĩ mãi vẫn không ra. “Doãn viện trưởng, có phải ngài hiểu nhầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.