Trên ghế dài trong công viên. Giang Chu đang ngơ ngác nhìn bầu trời càng ngày càng mịt mờ, mãi chờ đến khi âm thanh nhắc nhở của QQ từ điện thoại di động vang lên. Lúc này, ảnh chân dung của Phùng Tư Nhược đang nhảy lên không ngừng. “Mình về nhà rồi.” Giang Chu mở khung chat ra: “Về nhà xong thì gửi tin nhắn cho mình luôn à?” Phùng Tư Nhược trả lời: “Thay quần áo xong mới gửi.” “Lần sau vừa vào cửa là phải gửi luôn, biết chưa?” “Biết rồi.” Ngón tay Giang Chu tung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.