“Cho nên bữa ăn Pháp của em lại biến thành xiên nướng?” “Chịu khó một chút đi, ít nhân thì tên cửa hàng này cũng có chữ Pháp mà.” “Đây chính là bữa cơm đầu tiên sau khi chúng ta gặp lại?” “Vậy anh liền ngoại lệ cho phép em gọi mấy cái thận.” Giang Chu nhe răng cười, vỗ vỗ cái mông của nàng, ý bảo nàng xuống xe. Cô bé tinh quái này, trở về mà không nói ngon nói ngọt được câu nào. Lại còn đòi ăn đồ Pháp? Phải diệt uy phong của nàng mới được....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.