Giang Chu ho khan một tiếng: “Tôi muốn xác nhận xem là Phùng Tư Nhược đã ngủ hay chưa?” “Vậy ông gọi điện thoại cho Tư Nhược không được à?” “Chẳng phải là tôi sợ Tư Nhược ngủ rồi sao? Chẳng may đánh thức Tư Nhược thì không tốt.” Đinh Duyệt suýt nữa hộc máu: “Cho nên ông liền đánh thức tôi? Ông cmn đúng là chó má!” Giang Chu cười một tiếng: “Mau xem giúp tôi đi, nếu Tư Nhược ngủ rồi thì không cần quấy rầy.” “Haiz, tôi chính là công cụ biết đi của hai vợ chồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.