Giang Hoành Sơn thật sự rất bất đắc dĩ: “Nói tốt nói xấu đều phải uống đúng không?” Sở Hùng cười nói: “Đó là dĩ nhiên, ngày hôm nay hai người không say ngất thì tôi thấy không thoải mái.” Giang Hoành Sơn quay sang nhìn Giang Chu: “Giang Chu, cha thật sự không uống nổi nữa, con uống thay cha đi.” Giang Chu nghe thấy thế thì lập tức né qua một bên: “Cha, con cũng không ăn miếng xương sườn kia mà, người nào ăn thì người đó uống đi.” Giang Hoành Sơn thở dài: “Nuôi con trai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.