Hoàng Kỳ hít sâu một hơi, mở sách ra. Giang Chu cúi đầu nhìn thoáng qua: “Ừm, rất tốt, học lớp thị trường chứng khoán, lại mang sách phân tích thống kê đi?” “Đậu xanh, vội quá nên cầm nhầm rồi.” “Hay là mình cho bạn mượn nhé?” “Thôi quên đi, dù sao cũng không hiểu gì, vẫn chờ rớt tìn chỉ đi vậy.” Hoàng Kỳ chán nản gục xuống bàn, toàn thân đều tản ra khí chất u buồn. Giang Chu lấy tay chống đầu: “Cô bé, vì sao lại mắc bệnh nằm ỳ nghiêm trọng như vậy?” Hoàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.