Lại hai tiếng nữa trôi qua, sắc trời chiều có hơi âm trầm. Trong lúc đó, viện trưởng của bệnh viện cũng vội vã dẫn người chạy đến đây. Nói là muốn an bài chỗ nghỉ ngơi cho mọi người, còn cung cấp đồ ăn. Thế nhưng không có ai định rời khỏi hành lang này cả. Nói đùa cái gì, người đang nằm bên trong chính là con gái, cháu gái, chị em tốt, chị gái của mình nha! Dưới tình huống như vậy, bọn họ chỉ hận không thể lao vào trong, chứ làm sao có thể rời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.