Mười mấy phút sau, Sở Ngữ Vi từ nhà vệ sinh đi ra. “Giang Chu, cảm ơn bạn đã đi theo mình, mình biết bạn sẽ không thật sự lạnh nhạt với mình như vậy mà.” “Bạn đừng hiểu lầm, mình chỉ xuống hút điếu thuốc, tiện đường đi cùng bạn thôi.” Giang Chu vừa nói chuyện, vừa chỉ tay vào tóp thuốc ở bên trên thùng rác. Vành mắt Sở Ngữ Vi liền đỏ lên: “Bạn không thể không nói như vậy sao? Coi như là gạt mình cũng được.” Giang Chu nhìn Sở Ngữ Vi với ánh mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.