Giang Chu ngáp một cái: “Đây tuyệt đối là hàng nhái.” Doãn Thư Nhã nhìn Giang Chu: “Vì sao?” “Nào có bản thật này lại phiên dịch ra cái tên ngu xuẩn như thế chứ?” “Có đạo lý, nhưng tôi buồn ngủ rồi, về ngủ trước đây.” Giang Chu ngẩng đầu liếc mắt nhìn nàng một cái: “Vậy tôi ngủ ở đâu?” Doãn Thư Nhã duỗi cái lưng mỏi: “Trong nhà rất nhiều phòng dành cho khách, cậu muốn ngủ đâu thì ngủ.” “Ok, cút đi.” Doãn Thư Nhã kéo cửa phòng ra, lại bỗng nhiên quay đầu: “Đúng rồi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.