Giang Chu nhất thời yên lòng, ngồi trên ghế chờ một lát, bây giờ hắn không thể ra ngoài luôn được, bởi vì hắn muốn Cao Văn Khải cảm nhận nỗi sợ hãi khi không có tiền thanh toán. . . Hắn muốn Cao Văn Khải khắc cái cảm giác này vào đáy lòng, bằng không thì sau này tên nhãi này tuyệt đối còn giả vờ giả vịt. Quả nhiên, Cao Văn Khải đã luống cuống, trên người cậu ta bây giờ đã không còn xu nào, lúc nãy cậu ta đã móc hết tiền để đi xe đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.