Giang Chu xoa xoa gương mặt của Phùng Tư Nhược: “Nghỉ hè rất dài đấy, đến khi đó đừng khóc rồi nói nhớ anh nhé.” “Sẽ nói.” “Yên tâm, anh có thời gian sẽ qua Bắc Hải dẫn em đi chơi.” Lúc này Phùng Y Nhất liền giơ tay: “Anh rể, em đã được tuyển vào đại học Thượng Kinh rồi.” Giang Chu hơi kinh ngạc: “Vậy sao? Vậy giờ em là đàn em khóa dưới của anh rồi hả?” “Anh đã nói là sẽ bảo kê em rồi đó nha.” “Được, trong ngôi trường này, em thích bò chỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.