Cùng lúc đó, trên lối đi bộ ở ven hồ. Giang Chu và Phùng Tư Nhược ngồi xuống trên chiếc ghế dài mà bọn họ vẫn hay ngồi. Trước kia chỉ có hai người bọn họ ngồi ở chỗ này, nhưng bây giờ đã có thêm một tiểu bảo bối. “Phùng Tư Nhược, rốt cuộc là em nghĩ thế nào?” “Em không nghĩ gì cả.” Giang Chu xoa xoa tóc của nàng: “Không nên ép mình lựa chọn những thứ mình không muốn, được chứ?” Phùng Tư Nhược hừ hừ hai tiếng: “Cô ấy thích anh rất lâu rồi, nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.