Lúc này, Triệu Phương Lan thấy hai người khắc khẩu, nhất thời cảm thấy đã đến thời cơ, chỉ cần mình thêm một mồi lửa, chắc chắn Hàn Nhu sẽ bị đuổi việc. Thế là, Triệu Phương Lan đứng lên, trợn mắt nhìn Hàn Nhu. “Hàn Nhu, cô thật sự là đồ không có lương tâm, Tĩnh Tĩnh vẫn luôn ăn cơm trưa với cô, sao cô có thể nghi ngờ cô ấy chứ?” “Tiểu Lan, cô đừng nói nữa, trên thế giới này luôn có một ít người lòng lang dạ sói như vậy, coi như tôi bị mù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.