Khi bọn họ đến phòng học, trong phòng đã ngồi đầy người. Giang Chu ngồi xuống, nhéo nhéo mặt Phùng Tư Nhược, sau đó nhìn về phía Đinh Duyệt. “Bà đưa thẻ cơm của bà đây!’ Đinh Duyệt bị dọa cho giật mình, vội vàng lùi lại phía sau: “Làm gì? Phí sinh hoạt của tôi cũng không còn bao nhiêu đâu!” Giang Chu bĩu môi: “Học kỳ trước tôi và Tư Nhược đã cọ không ít tiền cơm của bà, tôi thấy thẹn trong lòng, cho nên học kỳ này sẽ bù lại cho bà.” “Ông. . . ông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.