Giang Chu yên lặng một lát: “Có thể là do nhân phẩm của anh quá tốt, cho nên lại có hai người trả phòng trong đêm.” “Ai mà điên như vậy chứ, hiện giờ trả phòng cũng có được trả lại tiền đâu.” “Ai nói không có? Chỉ có thể nói là thế giới rộng lớn, không thiếu cái lạ mà thôi!” Sở Ngữ Vi gửi một icon đáng yêu: “Giang Chu, anh có thể đến đón em, em thấy rất vui!” Giang Chu nhếch miệng lên: “Nếu em đã vui vẻ như vậy, có phải nên thưởng cho anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.