Tiểu Nam Nhi trợn tròn mắt lên, đỏ mặt gắt lên: “Ai mà thèm chứ?” Giang Chu nhún vai: “Vậy thì cho nợ đi, dù sao anh cũng không có tiền.” “Ghê tởm!” Tô Nam hùng hùng hổ hổ, vòng qua bàn làm việc, sau đó chu mỏ lên, đỏ mặt mà tiến về phía trước. “Làm cái gì?” “Nói nhảm ít thôi, mau trả bằng thân mật đi!” Giang Chu nhếch mép lên, nhẹ nhàng ngăn cái miệng nhỏ nhắn của nàng lại. Một lúc lâu sau, Tô Nam thở hổn hển, lại nhịn không được mà cắn môi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.