Giang Chu vui vẻ đến suýt thì sặc thuốc: “Ông có thể chịu đựng đến ngày lão baby của ông buông tay quy thiên, kế thừa di sản luôn mà!” “Giang Chu, tôi cảnh cáo ông, tuy rằng tình yêu của chúng tôi cách nhau hơn 40 tuổi, nhưng đó vẫn là tình yêu trong sách, ông không nền dùng mấy chữ di sản này để làm nhục nó!” “Được được được, ông cmn có lý.” Cao Văn Khải hừ một tiếng: “Nếu quả thật tiếp tục đi xuống, vậy sau này cha mẹ tôi không cần hầu hạ trẻ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.