Kiều Luyến nghe xong việc anh nguyện ý chủ động đi, lập tức giống như đời trước đốt đi cao hương, hưng phấn cầm hành lý của anh i ra: "Vậy thì phiền anh, Thẩm tiên sinh!"
Xưng hô xa cách, giống như thật muốn phủ nhận quan hệ với anh, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống, khẽ gật đầu.
Kiều Luyến liền đứng trong phòng, cười híp mắt với thái tử và Thẩm Lương Xuyên, sau đó nhanh chóng khép cửa phòng lại.
Cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Giờ này khắc này, Thẩm Lương Xuyên và thái tử đứng ở ngoài cửa.
Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm thái tử.
Thái tử khiêu mi: " Thẩm ảnh đế, muốn ở cùng tôi sao?"
Thẩm Lương Xuyên liền nói: "Không cần, tự tôi đặt phòng."
"Há, thì ra anh có thể đặt phòng, vậy tôi mặc kệ anh rồi."
Thái tử nói xong câu đó, trực tiếp tiến vào phòng mình.
Thẩm Lương Xuyên thì híp mắt lại, gọi điện thoại cho Tống Thành.
Sau năm phút, ở căn phòng khác bên cạnh Kiều Luyến, thuê một phòng.
Thẩm Lương Xuyên kéo hành lý, vừa mới mang vào, điện thoại Tống Thành gọi tới: "Anh Thẩm."
Ngữ khí Thẩm Lương Xuyên rất lạnh: "Hỏi rõ ràng rồi hả? Đoàn làm phim quy định, chỉ có nam nữ chính có thể ở tầng cao nhất, vì sao thái tử lại ở tại nơi này?"
Tống Thành vội mở miệng: "Hỏi rõ ràng rồi! Bọn họ cũng nói rõ ràng, nói là thái tử tự mình đặt phòng, không phải đoàn làm phim."
Thẩm Lương Xuyên hừ một tiếng, lòng tràn đầy oán khí!
Thời cơ để mình và tiểu Kiều quang minh chính đại ở cùng một chỗ, cứ không còn như vậy!
Một bên khác, thái tử tiến vào phòng của mình, liền cầm lên điện thoại di động, gọi điện thoại cho anh trai Khương Chính.
Điện thoại vừa thông, đối diện truyền đến tiếng Khương Chính: "Thế nào? Lại phạm sai gì rồi hả?"
Thái tử lập tức ho khan một tiếng: " Không có, anh, em muốn nói cho anh, anh đã nhìn lầm người!"
Khương Chính sững sờ, "Làm sao?"
Thái tử nhếch miệng, lúc này mới lên tiếng nói, " Anh biết không? Cái Thẩm ảnh đế kia, vậy mà lại ở trong đoàn làm phim cưỡng ép ngôi sao nhỏ quy tắc ngầm! Anh còn nói anh ta tốt bao nhiêu, đối với bà xã của mình tốt, lại có thể ở bên ngoài quy tắc ngầm! Hừ, anh, hiện tại em thay anh thấy rõ ràng diện mạo thật của anh ta rồi! Anh còn không cho em đối địch!"
"Em chớ nói nhảm, Thẩm Lương Xuyên không phải là người như thế."
"Sao em nói bậy? Vừa rồi em đi qua trong phòng nữ minh tinh, Thẩm ảnh đế còn để đoàn làm phim tạo thuận lợi cho mình, ép buộc nữ MC người ta! Hừ, dù sao em mặc kệ, em chỉ tin tưởng những gì mắt nhìn thấy! Em muốn đối nghịch với anh ta! Anh, không phải anh ghét nhất người bội tình bạc nghĩa sao! Chuyện này quyết định như vậy đi! Được, anh không nói chuyện với em, anh phải chuẩn bị một chút, nhìn xem làm sao quấy nhiễu chuyện tốt của anh ta!"
Một bên khác, trong biệt thự Lục gia.
Trợ lý cúi đầu, do dự đi tới thư phòng Lục Nam Trạch.
Lúc này Lục Nam Trạch đang cúi đầu nhìn văn kiện, ngẩng đầu nhìn thấy trợ lý: " chuyện gì?"
Trợ lý ấp úng mở miệng: "Lục tiên sinh, Kiều tiểu thư đi bệnh viện xem bệnh, chúng tôi đã điều tra xong."
Nhìn dáng vẻ của cậu ta, Lục Nam Trạch nhất thời cho là Kiều Luyến mắc phải bệnh nặng gì, đứng lên: "Chuyện gì xảy ra?"
Trợ lý chợt đem kết quả điều tra cho Lục Nam Trạch.
Lục Nam Trạch cúi đầu, lo lắng nhìn sang, sau cùng sững sờ, không thể tin mở miệng: "Mang thai?"