Thi gia chỉ có hai người bọn họ là anh em.
Mà Thi Tầm khi còn bé bị bệnh bạch cầu, mẹ Thi Tầm sinh Thi Niệm Diêu, để chữa bệnh cho anh.
Anh em hai người, chênh lệch gần sáu tuổi, lại thêm Thi Tầm khi còn bé bị người ôm đi, kinh nghiệm không tốt lắm, tương đối chín chắn, cho nên từ nhỏ đã biết cảm kích em gái, nhiều năm như vậy, quả thực là sủng em gái lên trời.
Trên cơ bản, Thi Niệm Diêu yêu cầu, Thi Tầm đều sẽ không cự tuyệt.
Người hiểu rõ anh ta, đều biết, anh ta là một người luyến em gái.
Lúc này, Thi Niệm Diêu nhìn thấy Thi Tầm, đôi mắt lập tức cười thành trăng khuyết sáng.
Cô không nói chuyện, chỉ là mím môi, dùng miệng chu lên, chỉ ánh Kiều Y Y một cái.
Ánh mắt Thi Tầm, đen lại.
Tuy không biết em gái đang làm gì, nhưng cô rõ ràng không muốn lộ thân phận mình, nhưng là... Thân là em gái của mình, bị đối đại như vậy ở trong đoàn làm phim sao?
Quả thực là quá phận rồi!
Trong ánh mắt Thi Tầm, bắn ra một vòng tàn khốc.
Kiều Y Y lại cũng không quản những thứ này.
Cô ta nhìn Thi Tầm, thấy anh ta phong độ nhẹ nhàng, chỉ là hai đầu lông mày mang theo một luồng lệ khí, sau khi nghe đạo diễn hô một tiếng Thi tiên sinh, lập tức hiểu người này, cũng là người đầu tư thứ hai của đoàn làm phim!
Chẳng qua anh ta vừa mới nói mình như vậy, chỉ sợ không biết anh hai cô ta là ai.
Thế là, Kiều Y Y lập tức tươi cười tiến, lên một bước, đưa tay ra với Thi Tầm: " Thi tiên sinh, chào anh, tôi là Kiều Y Y, nữ chính phim này. Anh hai Lục Nam Trạch của tôi vẫn luôn muốn gặp anh một lần, không nghĩ tới anh lại tới đây."
Một câu, chỉ ra thân phận của mình.
Lời này rơi xuống, cô ta cảm thấy, khẳng định Thi Tầm sẽ cho Lục Nam Trạch mặt mũi.
Thật không nghĩ đến, cô ta đưa tay ra với Thi Tầm, Thi Tầm lại đứng đó, không nhúc nhích tí nào, một chút cũng không có ý bắt tay với cô ta.
Kiều Y Y:...
Kiều Y Y cắn môi: " Thi tiên sinh?"
Lúc này Thi Tầm mới giống như là chú ý tới cô ta, vẫn không nói chuyện như trước, chỉ là quay đầu nhìn về phía đạo diễn: " lúc nào, chó mèo trong đoàn làm phim đều có thể nói chuyện với tôi hả?"
Một câu, để sắc mặt Kiều Y Y trở nên lúc xanh lúc trắng!
Không biết có phải là ảo giác của cô ta hay không.
Vừa rồi cô ta mắng Thi Niệm Diêu là chó mèo.
Lúc này, Thi Tầm liền mắng cô ta, Thi Tầm là báo thù thay Thi Niệm Diêu sao?
Cô ta bị chọc tức toàn thân đều phát run: " Thi tiên sinh, bất kể như thế nào, anh cũng cần cho tôi mặt mũi chứ."
"Nể mặt cô sao?" Thi Tầm nói chuyện không chút khách khí: "Cô tính là cái gì?"
Kiều Y Y:...
Thi Tầm đi về phía trước một bước: " Ngoại trừ Lục Nam Trạch, tôi không cần cho bất kỳ ai mặt mũi."
Sau đó, anh ta mới nhìn đạo diễn: "Tôi là tới thị sát đoàn làm phim, phụ nữ ở chỗ này khoa tay múa chân, đoàn làm phim quay phim như vậy sao?"
Đạo diễn cho dù bị khiển trách, thế nhưng giờ này khắc này, cuối cùng có một loại cảm giác mở mày mở mặt!!
Kiều Y Y quả thực là kiểu bịp bợp, mỗi ngày ở đoàn làm phim kiếm chuyện.
Ông ta sớm thấy cô ta phiền!
Hiện tại, cuối cùng có người cho ông chỗ dựa, để ông ta phản kích!
Vẻ mặt đạo diễn lập tức nghiêm túc: " Kiều Y Y, phần diễn chút nữa của cô, đã chuẩn bị xong chưa? Ở chỗ này khoa tay múa chân cái gì?! Còn không mau đi xem kịch bản một chút."
Sắc mặt Kiều Y Y thay đổi, há miệng muốn phản bác, đạo diễn trực tiếp mắng: "Cô định quay hay không quay hả? Không quay thì xéo đi! Chưa thấy qua người quay phim như cô!"