Rõ ràng Thẩm Lương Xuyên từ đoàn làm phim của Tống Nguyên Hi đi ra, có thể có chuyện gì?
Cô chần chờ mới "vâng" một tiếng.
Hạ Diệp Hoa chỉ đồ ăn trên bàn: "Coi như nó không may, không có lộc ăn. Hôm nay trong nhà chúng ta làm nhiều đồ ăn ngon như vậy ăn! Tiểu Kiều ăn nhiều một chút."
Nói xong, liền gắp bỏ vào trong bát của cô.
Kiều Luyến ngẩng đầu: "Cám ơn mẹ."
Hạ Diệp Hoa cười: " Khách khí với tôi cái gì? Nhìn các con ăn ngon, ta mới vui vẻ."
Kiều Luyến nghĩ đến lời thím Lý nói, không có Tống Nguyên Hi ăn cơm, lượng cơm Hạ Diệp Hoa ăn đều giảm xuống.
Thế là, Kiều Luyến cúi đầu, bắt đầu ăn từng ngụm từng ngụm.
Thừa dịp gắp thức ăn, còn mở miệng với Hạ Diệp Hoa: "Mẹ, đồ ăn ăn thật ngon, mệ cũng ăn nhiều một chút!"
"Ai!"
Cả xúc ăn cơm sẽ bị lây nhiễm.
Quả nhiên, Hạ Diệp Hoa nhìn cô ăn ngon như vậy, tâm tình cũng khá hơn.
Một chén nhỏ cơm ăn sạch, lại còn nói với thím Lý: "Lấy thêm nửa bát."
Thím Lý tiếp nhận bát, cười nói: " phu nhân không phải đã nói, buổi tối chỉ ăn sáu phần, nếu không sẽ bỏ ăn."
Hạ Diệp Hoa lập tức do dự.
Kiều Luyến liền mở miệng: " Không có chuyện gì, mẹ, chút nữa ăn xong, chúng ta tản bộ, tiêu cơm một chút là được! Dù sao không có Thẩm Lương Xuyên, con cũng nhàm chán!"
Hạ Diệp Hoa trừng thím Lý một chút: "Đã nghe chưa? Nhanh đi xới cơm cho tôi!"
Bộ dạng kia, để thím Lý cười.
Chờ đến khi bọn họ ăn xong, thím Lý nhìn đồ ăn thừa trên bàn cơm, lắc đầu, mở miệng với Kiều Luyến: "Căn cơm với phu nhân, lượng cơm bà chủ ăn đều tăng lên, trước kia theo Hi tiểu thư, hai người đều cố định một bát cơm, không thêm cơm! Làm hại mỗi lần tôi muốn cho họ ăn cơm, phải đè ép lại."
Hạ Diệp Hoa cười: "Lượng cơm Nguyên Hi ăn, liền như mèo ăn. Cho nên mới như vậy."
Kiều Luyến trực tiếp nũng nịu: " Ai nha, mấy người là ghét bỏ con quá tham ăn sao? Mẹ, mẹ đừng sợ, con nhiều nhất chỉ ăn ba bát cơm, sẽ không ăn hết đồ trong nhà!"
"Ha ha ha!" Hạ Diệp Hoa bị cô chọc cười.
Bầu không khí trong nhà, trở nên vui mừng.
Chẳng qua nhắc tới Tống Nguyên Hi, Hạ Diệp Hoa lại hỏi một câu: " Nguyên Hi ở đoàn làm phim thế nào?"
Kiều Luyến cười, nói dối không chớp mắt: "Rất tốt, lúc con qua, cười rất vui vẻ, nói là chung đụng với các đồng nghiệp rất tốt. Bộ dạng Nguyên Hi chúng ta khả ái như vậy, đạo diễn sẽ không đành lòng mắng kỹ thuật diễn của con bé không tốt đâu? ~ "
Mặc dù bây giờ tất cả đầu mối chỉ hướng Tống Nguyên Hi, nhưng giờ phút này không có chứng cứ, Kiều Luyến sẽ không nói lung tung.
Huống chi, nếu như sự tình là Tống Nguyên Hi làm, như vậy chuyện này cần phải để Thẩm Lương Xuyên nói cho Hạ Diệp Hoa, chứ không phải cô.
Hạ Diệp Hoa trực tiếp phụ họa: " Tốt là được."
Nói đến đây, liền cảm thán nói: "Nguyên Hi nhát gan, chỉ sợ ở trong đoàn làm phim có cái gì không quen, cũng không dám nói."
Thím Lý gật đầu: " Đúng vậy. Tôi đến bây giờ còn nhớ kỹ, dáng vẻ Hi tiểu thư 14 tuổi tới nhà, gầy gò nho nhỏ, nhìn lấy cũng làm người ta đau."
Kiều Luyến hiếu kỳ: "Thím Lý, thím tám năm trước đã đến rồi sao?"
Cô nhớ kỹ, Hạ Diệp Hoa nói qua, bà là tám năm trước ly hôn với Thẩm Tu, khi đó, bà mang theo Thẩm Lương Xuyên tay trắng ra đi, theo lý thuyết, trong nhà sẽ mời không nổi giúp việc chứ?
Thím Lý còn chưa lên tiếng, Hạ Diệp Hoa đã giải thích thay: " thím Lý là người ở Hạ gia, lúc trước ta gả cho Thẩm Tu, bà ấy đi theo ta, về sau ta rời đi, bà ấy cũng đi theo ta."