Trong đoàn làm phim, tám giưof có mặt.
Cô là người mới, cho nên không có quyền đến trễ.
Sau khi rời giường rửa mặt, mở cửa phòng, nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy của phòng thái tử đóng, nghĩ người như thái tử, khẳng định không có khái niệm thời gian.
Cô lắc đầu, đang định đi tới thang máy, liền nghe cửa phòng sát vách mở ra.
Chợt, một tiếng "sớm" truyền tới.
Kiều Luyến hơi sững sờ, quay đầu nhìn sang, liền thấy Thẩm Lương Xuyên áo mũ chỉnh tề, đứng ở đó.
Cô theo bản năng mở miệng: "Buổi tối hôm qua ngủ có ngon hay không?"
Một câu, để ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống.
Giọng anh mang theo khàn khàn, mở miệng: "Không tốt."
Kiều Luyến:...
Lúc đầu Kiều Luyến chỉ là thuận miệng hỏi thăm, thế nhưng nghe đối phương nói vậy, cô biết, khẳng định câu nói tiếp theo không tốt lắm.
Cho nên dứt khoát không có tiếp tục hỏi anh.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cô không hỏi, anh lại rự mình nói: "Bời vì không có em."
Kiều Luyến:...
Tại sao trước kia không biết, Thẩm ảnh đế nói lên lời thoại, có thứ tự như thế!
Cô ho khan một tiếng, kéo ra khóe miệng, nhưng sắc mặt vẫn đỏ lên.
Cô trực tiếp quay đầu, đi về phía thang máy.
Thẩm Lương Xuyên nhanh chân đi theo phía sau cô.
Hai người tiến vào thang máy.
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Kiều Luyến nhìn phía trước, nhìn chằm chằm tấm gương, cũng không nhìn tới anh.
Luôn cảm thấy, nhìn anh có loại xấu hổ.
Lúc Kiều Luyến nhìn về phía trước, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Phần diễn hôm nay, em chuẩn bị xong chưa?"
Nói tới công việc, Kiều Luyến liền trở nên nghiêm túc: "Không sai biệt lắm."
Cô biết kỹ thuật diễn của mình không tốt, Thẩm Lương Xuyên yêu cầu lại cao, cho nên đêm qua đã xem kịch bản, liên hệ rất nhiều lần.
Huống hồ hiện tại lại có cảnh sắc thực tế, không giống như là ở chỗ quay, không có bối cảnh, toàn dựa vào suy nghĩ, cô cảm thấy phần diễn, nên tốt hơn.
Thẩm Lương Xuyên gặp bộ dạng của cô, khẽ gật đầu: "Đợi lát nữa, cố lên."
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến luôn cảm thấy, hiện tại Thẩm Lương Xuyên bị người chiếm hữu rồi?
Cô còn tưởng rằng, anh sẽ ác miệng nói mình vài câu, thế nhưng không nghĩ tới đợi nửa ngày, liền chờ được một câu, cố lên?
Lời này... Không khỏi làm cho lòng người kinh hoảng!
Kiều Luyến kéo ra khóe miệng, ho khan một tiếng.
Sau đó liền cười với anh, không nói gì nữa.
Hai người cùng xuống lầu, sau đó đi tới chỗ đoàn làm phim.
Bọn họ quay chụp video, chiếm dụng địa phương không lớn, cho nên đoàn làm phim rất nhỏ.
Trên cơ bản, ngoại trừ Thẩm Lương Xuyên và thái tử có phòng nghỉ đơn bên ngoài, người khác đều nghỉ ngơi phòng hợp lớn.
Dù sao cũng là ngày đầu tiên, cho nên tất cả mọi người tới tương đối sớm.
Kiều Luyến đến, ngoại trừ thái tử và Thẩm Lương Xuyên, khác người cũng đã đến rồi.
Kiều Luyến đi mau hai bước, tiến vào phòng trước Thẩm Lương Xuyên, như vậy, sẽ không để mọi người cho là bọn họ đồng thời tới.
Nagy lúc Kiều Luyến cho mình thông minh tài, ở truyền tới một giọng nói: "Chị Thủy mới mọi người trà sữa!"
Sau đó, chỉ thấy trợ lý của Thủy Trầm Hương, ôm rất nhiều trà sữa tới.
Trợ lý tiến đến, Thủy Trầm Hương liền cười híp mắt, phân phát trà sữa cho mọi người.
Mỗi một diễn viên và nhân viên trong phòng, đều mỗi người một phần.
Thế nhưng đến phiên Kiều Luyến, trợ lý lại dừng bước, Thủy Trầm Hương cười híp mắt mở miệng: "Ai nha, thiếu một phần, thật có lỗi Luyến Xuyên..."