Lúc này Kiều Luyến mới phát giác được tâm tình mình quá kích động, mà nếu như giờ này khắc này, không cho Thẩm Lương Xuyên một giải thích, không chừng gia hỏa này sẽ phát giác được cái gì.
Nghĩ tới đây, cô liền cúi thấp đầu xuống: " em để lại thư thỏa thuận ly hôn ở nhà, anh ký không?"
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày lại.
Kiều Luyến ho khan một tiếng, lúc này mới lên tiếng nói, "Em, giữa hai chúng ta, hiện tại không minh bạch. Không thể làm cái gì!"
Cô nói lý lẽ hào hùng.
Thế nhưng lời này rơi xuống, chỉ thấy vẻ mặt Thẩm Lương Xuyên kinh ngạc theo dõi cô: " Em cho rằng, anh muốn làm gì?"
Sắc mặt Kiều Luyến đỏ bừng, "Cái kia, cái kia!"
"Cái nào?"
"Chính là XXOO!"
Thẩm Lương Xuyên khiêu mi: "XXOO là có ý gì?"
Kiều Luyến:...!
Kiều Luyến trực tiếp nhảy dựng lên: " Chính là chuyện kia! Người như anh, làm sao không hiểu?"
Thẩm Lương Xuyên nhìn cô thẹn quá thành giận, không nhịn được bật cười: " em cho rằng, anh muốn làm gì? Anh chỉ là, cùng em thử bộ phim."
Thử bộ phim?
Cái quỷ gì?
Thẩm Lương Xuyên đứng lên, đi tới bên cạnh bàn trà, cầm kịch bản lên, đưa cho Kiều Luyến: "Đêm tân hôn, đầu tiên hai người hôn môi, sau đó Chu Du ôm tiểu Kiều lên trên giường, chợt muốn quay tiếp một đoạn thân mật."
Kiều Luyến:...
Cho nên, những cái vừa rồi, thật ra là anh đang thử bộ phim?
Kiều Luyến cắn môi, không tin!
Cô chỉ ra cửa: " vậy bây giờ, thử bộ phim xong, anh có thể đi được chưa?"
Thẩm Lương Xuyên lắc đầu: " Vừa rồi em diễn không được khá."
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Hoặc là, chúng ta lại một lần?"
Kiều Luyến:...!!
Cô đưa tay ra, bưng kín lồng ngực của mình: " Em không muốn! Anh là tên sắc lang! Liền biết chiếm tiện nghi của em!"
Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên nở nụ cười, thế nhưng ngoài cười, anh lại còn nói ra một câu ngọt ngào: "Tiểu Kiều..."
"Ừm?"
"Anh chỉ chiếm tiện nghi của em."
Kiều Luyến:...
Trên mặt như bị đốt lửa.
Cô cúi đầu, cảm thấy Thẩm Lương Xuyên, làm sao không đứng đắn như thế?
Bầu không khí giữa hai người, lập tức trở nên nhẹ nhõm mập mờ.
Sau đó, Thẩm Lương Xuyên đi tới bên cạnh cô: " Được rồi, không lộn xộn, vậy chúng ta ngủ đi."
Kiều Luyến: "... Tại sao anh không về phòng?"
Thẩm Lương Xuyên khiêu mi: " bọn họ cho là em muốn quy tắc ngầm với nam thần, cho nên liền cho chúng ta một gian phòng."
Kiều Luyến:...
Quy tắc ngầm, gia hỏa này còn nhớ câu nói này sao!
Cũng trách không được đoàn làm phim đem tiểu trợ lý tới phòng khác, hóa ra là có chuyện như vậy!
Kiều Luyến: "Vậy bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?"
"Tiểu Kiều, em nhất định phải thu lưu ta anh, bằng không mà nói, anh liền phải qua ngủ ngoài đường..."
Lời nói nói ra, giọng dần dần yếu xuống.
Kiều Luyến quay đầu nhìn sang, liền phát hiện Thẩm Lương Xuyên, nhắm mắt lại, giống như đã ngủ.
Ngủ thiếp đi...
Cô nghĩ đến đoạn thời gian trước, anh bị chứng mất ngủ, không dám động.
-
Một bên khác, nhân viên nhìn chằm chằm phòng tổng thống, gọi điện thoại cho đạo diễn: "Thật sự chưa hề đi ra! Xem ra, Thẩm ảnh đế tạo quy tắc ngầm thành công!"
Đạo diễn cười: " đúng, Thẩm ảnh đế nhiều năm giữ mình trong sạch như vậy, làm sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với một MC?"
Nhân viên sững sờ, "Kỳ thật, tôi có câu vẫn muốn nói."
"Cái gì?"
"Đạo diễn, ông không cảm thấy, Kiều tiểu thư lớn lên nhìn rất quen mắt sao? Tôi đã thấy qua ảnh của Thẩm phu nhân..."