Nhìn đám người chung quanh giữ gìn sùng bái với Thẩm Lương Xuyên, đáy lòng của cô, liền dâng lên một loại cảm giác vinh hạnh.
Cô cảm giác cao hứng vì Thẩm Lương Xuyên.
Mà đám người này... Đều giống như cô, là từ khi Thẩm Lương Xuyên xuất đạo, liền bắt đầu thích anh.
Lúc cô đang suy tư, nghe được tiếng kinh hô kia, cô bỗng nhiên quay đầu nhìn sang!
Một chiếc xe con Bentley phiên bản dài dừng ở cửa khách sạn.
Chợt, có người mở cửa xe ra, tiếp theo, đầu tiên là lộ ra một đôi chân thon dài.
Sau đó, anh liền đứng dậy.
"A a a a!"
Đám fan hâm mộ nổ tung, tiếng hét đinh tai nhức óc.
Trong tiếng thét, Kiều Luyến cảm giác, giống như toàn bộ thế giới đều sáng lên.
Anh giống như là thái dương, vô luận xuất hiện ở chỗ nào, mãi mãi sẽ là tiêu điểm tầm mắt mọi người.
Ánh mắt Kiều Luyến, trầm mê rơi trên mặt anh.
Anh so với lúc cô rời đi, gầy hơn.
Xương gò má càng thêm rõ ràng, lộ ra hình dáng gương mặt rõ ràng, cũng càng thêm sắc bén.
Con ngươi thâm thúy, giống như lúc trước, thế nhưng bên trong lại càng thêm mấy phần cảm xúc trĩu nặng, để cho người ta cảm thấy không thở nổi.
Hắn vẫn mặt không biểu tình như cũ, ánh mắt mờ nhạt, quét một vòng đám Fan hâm mộ.
Anh nhìn về phía chỗ nào, chỗ đó sẽ vàng lên tiếng thét kinh ngạc.
Dạng trăng ở giữa trời như Thẩm Lương Xuyên, để Kiều Luyến cảm thấy chỗ ngực lấp đầy!
Một loại tâm tình phức tạp không nói được, để cho hốc mắt cô đều có chút ẩm ướt.
Cô nhìn thấy anh rồi.
Anh khởi sắc, đích thật là tốt hơn rồi.
Quầng thâm chỗ hốc mắt, cũng giảm bớt rất nhiều, điều này nói rõ mấy ngày này, anh thực sự sống rất tốt.
Cô không biết, chính mình nên vì anh mà cảm giác vui vẻ, hay là vì mình cảm giác bi ai.
Cô tồn tại, là một loại bi kịch.
Mà cô rời đi, quả nhiên là lựa chọn chính xác.
Kiều Luyến cảm thấy cuống họng có chút đau đớn, cái mũi có chút mỏi nhừ, hốc mắt cũng có chút cay.
Đúng lúc này.
"Thẩm ảnh đế, anh còn nhớ tôi không? Tôi là như nước chảy!"
Như nước chảy hét lên một câu, nhắm trúng vị trí Thẩm Lương Xuyên nhìn lại.
Tâm lý Kiều Luyến lay động, bỗng nhiên cúi thấp đầu xuống.
Thế nhưng khóe mắt liếc qua, thủy chung không bỏ được anh.
Cô biết, không nhìn sẽ thấy thiếu.
Cô muốn trân quý thời gian hiện tại.
Cô cũng biết, mình không thể đi tham gia gặp mặt Fan hâm mộ.
Bời vì, cô sợ hãi chính mình sẽ không nhịn được, chạy đến trước mặt anh...
Cô có thể nhìn thấy ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, sau khi nhìn qua, hơi gật đầu đối với như nước chảy, sau đó liền nhìn phía trước, đi thẳng vào trong.
Nhóm an ninh chung quanh ngăn cản Fan hâm mộ, bao vây lấy để anh đi qua.
Anh cứ từ từ rời đi như vậy... Lúc đi qua trước mặt Kiều Luyến.
Kiều Luyến ngơ ngác đứng tại chỗ, dùng sức nhìn chằm chằm bóng anh.
Cô biết, cô sẽ lập tức không nhìn thấy anh nữa rồi...
Thế nhưng, lúc anh sắp bước vào khách sạn, anh lại giống như nhận ra cái gì, bỗng nhiên quay đầu!
Đám fan hâm mộ xung quanh, vốn bởi vì hắn tiến vào, mà sinh ra một loại cảm giác suy sút, hiện tại, bởi vì anh quay đầu, lập tức nổ tung!
"Thẩm ảnh đế! Thẩm ảnh đế!"
Tiếng kinh hô vang lên, từng người điên cuồng chen về phía trước, ý đồ càng thêm tới gần thần tượng của mình.
Kiều Luyến không dám tới gần, muốn lui lại, nhưng bị người đẩy, cả người liền lảo đảo ngã rầm xuống phía trước!!