Kiều Luyến giật nảy mình, vội lui lại, rồi nghe thấy Tống Thành mở miệng: “Còn chưa xong sao? Tôi xem bọn họ phát sóng trực tiếp tranh tài kết thúc rồi mà!”
Vẫn còn chưa đi.
Hơn nữa, còn ở đó xem phát sóng trực tiếp.
Quả thực là quá đáng rồi!
Kiều Luyến nóng nảy đi tới đi lui trong phòng, một lát sờ lên mặt mình, một lát lại nắm chặt tóc của mình.
Cửa phòng bị gõ vang, tiếng Tống Thành truyền đến: “ Vong Xuyên, tôi biết mấy người phát sóng trực tiếp kết thúc, nhanh mở cửa đi!”
Vừa mới nói để bọn họ chờ, hiện tại không mở cửa, giống như có chút không được...
Kiều Luyến nhìn chằm chằm ra cửa, cắn răng một cái, chui vào phòng trong: “ Cao Hữu Minh, đi mở cửa!”
Cao Hữu Minh đành phải đi qua, mở cửa phòng ra.
Tống Thành và Thẩm Lương Xuyên không nhịn được đi tới, Tống Thành quan sát bố cục cả phòng một chút, mà ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, lại lập tức rơi vào trong phòng ngủ.
Tống Thành mở miệng: “Vong Xuyên đâu?”
Cao Hữu Minh thuận miệng nói: “Ở ngay đây, anh đừng vội...”
Dứt lời, liền thấy Tống Thành hoảng sợ theo dõi anh ta: “Quả nhiên Vong Xuyên là tên nhân yêu?”
Cao Hữu Minh:...
Cao Hữu Minh ho khan một tiếng: “Tôi là là Hữu Minh.”
Hữu Minh và Vong Xuyên hợp tác phát sóng trực tiếp cùng một chỗ, bọn họ biết đến.
Lúc này Tống Thành mới vỗ vỗ lồng ngực mình: “Làm tôi sợ muốn chết! Vong Xuyên đâu?”
Lời này rơi xuống, cửa phòng ngủ mở ra.
Mọi người đồng loạt nhìn sang, Tống Thành nhất thời giật nảy mình: “Tôi...!”
Thẩm Lương Xuyên nhìn sang theo ánh mắt anh ta, thấy một phụ nữ, bẩn thỉu, không đúng, không phải mặt bị bẩn, trên mặt thoa một tầng phấn dày, mắt to bị trang điểm làm cho rất loạn, trang điểm vậy, giống như là quỷ, nên ngũ quan cũng nhìn không ra!
Vả lại, cô mặc trên người một chiếc áo ngủ rộng thùng thình, đôi mắt buồn ngủ đi tới, thấy được hai người, lớn tiếng mở miệng: “Chào, tôi là Vong Xuyên.”
Tống Thành:...
Thẩm Lương Xuyên:...
Cao Hữu Minh giật nảy mình, người khác gặp người đại diện đều sẽ ăn mặc xinh đẹp, nhưng Vong Xuyên này... Làm sao kỳ hoa như thế!
Kiều Luyến đắc ý ngồi xuống, nghĩ thầm bộ dạng này của mình, chỉ sợ đối phương sẽ chạy?
Nếu như thấy mình vậy, đối phương còn muốn ký đến, đó mới là không thể tưởng tượng được.
Tống Thành cố gắng nhìn cô chằm chằm, cảm thấy quả thực quá kỳ lạ!
Kiều Luyến hào phóng mặc cho đối phương dò xét, sau đó trực tiếp mở miệng: “Mấy người... Tới làm gì?”
Nói xong, còn duỗi ngón tay ra, gãi gãi chân của mình.
Dáng vẻ đó, quả thực là muốn bao nhiêu thô bỉ thì có bấy nhiêu!
Tống Thành:...
Tống Thành kéo Thẩm Lương Xuyên một cái, “Cái kia, chúng tôi chỉ đến xem, không có chuyện gì, chúng tôi đi trước.”
Dứt lời, đứng lên.
Dạng này người, nếu anh ta còn muốn ký kết, đơn giản là bị não tàn!
Thật không nghĩ đến anh ta đứng lên, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng nói: “Công ty giải trí Q của chúng tôi, muốn ký kết với cô, để cô thành nghệ sĩ của chúng tôi, không biết cô có tính toán về phương diện này không?”
Tống Thành ngã nhào một cái, kém chút té lăn trên đất, Thẩm ảnh đế sao vậy?!
Kiều Luyến cũng kém một chút nhét đầu xuống đất.
Mẹ nó!
Bộ dạng cô như vậy, Thẩm Lương Xuyên còn muốn?!
Gia hỏa này, không phải nhận ra mình chứ?