Hậu trường sai sử, không cần nghĩ, cũng biết không thoát quan hệ với Lục Nam Trạch.
Kiều Luyến vừa mới bùng nổ quan hệ Thẩm phu nhân, đám người này lập tức chạy tới...
Không khỏi quá mức trùng hợp!
Vả lại, có thể phát động một đám người tới như thế.
Thẩm Lương Xuyên nghĩ tới đây, buông thõng con ngươi xuống, bên môi tràn ra một tia cười lạnh.
Lục Nam Trạch không tìm đến anh, anh cũng muốn đi tìm Lục Nam Trạch rồi.
Hiện tại, càng không thể luôn luôn bị động.
Mà Kiều Luyến đứng ở bên cạnh anh, giờ phút này đã sợ ngây người.
Cô không thể tin nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên...
Năm ngàn vạn lần trước, anh không chút do dự cầm ra.
Dẫn đến vốn lưu động trong công ty bị thiếu, mà lần này... Bàn kế hoạch xây lại tòa nhà, khẳng định không chỉ là năm ngàn vạn!
Đền bù tổn thất cho 1 7, đã hơn ngàn vạn.
Tòa nhà xây nên...
Những tiền tài đó, quả thực là không cách nào tưởng tượng.
Kiều Luyến há hốc mồm, muốn nói điều gì, đã thấy Thẩm Lương Xuyên xoay đầu lại, nhìn về phía cô: " Anh nói qua, chúng ta là vợ chồng, quá khứ của em, chúng ta cùng nhau gánh chịu."
Cùng một chỗ gánh chịu, những trách nhiệm không cách nào trốn tránh.
Cùng gánh chịu một chỗ, những nợ nần cha mẹ thiếu.
Hốc mắt Kiều Luyến, lập tức ẩm ướt.
Dù là giờ phút này sắc mặt Thẩm Lương Xuyên tái nhợt, thế nhưng trong mắt của cô, lại trở nên mạnh mẽ như vậy.
Anh giống như là vì cô chống lên một bầu trời.
----
Trấn an những người bên ngoài bệnh viện, lại thêm cả quá trình, đều có ký giả phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.
Dẫn đến những người nói xấu Thẩm Lương Xuyên trên mạng, trong lúc nhất thời biến mất toàn bộ.
Ngược lại, anh ra mặt, chống đỡ tất cả mọi chuyện, lập tức giữ lại đám fan hâm mộ.
Càng có một số người nhắn lại:
—— trước kia, chỉ cảm trong làng giải trí có rất ít người có lòng trách nhiệm, hiện tại phá vỡ ý nghĩ này.
—— vốn không có cảm giác gì với Thẩm ảnh đế, thế nhưng qua chuyện này, tôi quyết định thay đổi ủng hộ anh.
—— tình cảm của Thẩm ảnh đế và Thẩm phu nhân, quả thực là quá tốt, không nghĩ tới loại chuyện này, Thẩm ảnh đế cũng sẽ ra tay! Nam thần của tôi, quả nhiên là nam thần!
...
Các thức khích lệ, để Thẩm Lương Xuyên, trong một ngày nhiều thêm mấy trăm vạn Fan hâm mộ.
Mà bời vì chuyện này, dẫn đến lập tức đứng trên đầu đề.
Thẩm Lương Xuyên tiếp nhận xây tòa nhà, thành người mà mọi tầng lớp đều chú ý tới.
Công ty Thẩm gia.
Thẩm Tu còn chưa tới làm, liền thấy tin tức trên mạng, trực tiếp lạnh lùng mở miệng cười nói: "Thật sự là ngu xuẩn!"
Thế nhưng, lời này rơi xuống, liền nhận được một cuộc điện thoại.
Nhìn thấy số trên điện thoại, Thẩm Tu nổi lòng tôn kính, sau khi nghe, cung kính hô: "Cha."
"Con, lập tức đến khu nhà cũ."
Thẩm Tu mở miệng: "Vâng."
Cúp điện thoại, Thẩm Tu còn có chút không rõ ràng cho lắm.
Hiện tại, gia chủ Thẩm gia, kỳ thật cũng không phải là Thẩm Tu, mà chính là ông cụ Thẩm, cũng chính là cha Thẩm Tu.
Chuyện trong công ty, tuy giao cho Thẩm Tu, ông cụ Thẩm chỉ có Thẩm Tu là đứa con trai, tương lai cũng nhất định sẽ giao cho ông, thế nhưng...
Chỉ có Thẩm Tu biết, chủ tịch của ông ta, chỉ là trên danh nghĩa, cổ phần trong công ty, tử đầu đến bây ông cụ còn không có giao vào tay ông ta.
Đến nhà cũ Thẩm gia.
Thẩm Tu rất cung kính nhìn về phía ông cụ ngồi trên ghế sofa phòng khách.
Ông đã 78 tuổi, thế nhưng giờ này khắc này, nhìn qua vẫn tráng kiện khỏa mạnh như cũ.