Ở dưới lầu công ty sao?
Trong lòng cô run sợ, trả lời một câu: 【 lập tức sẽ tan. 】
Tin nhắn vừa gửi ra ngoài, đối phương lại gửi tới một câu: 【 Chờ em 】
Chờ cô...
Nói là cùng cô về nhà sao?
Cô không dám trì hoãn, lập tức bắt đầu thu dọn đồ đạc, nhưng vừa đứng lên, Tô Mỹ Mỹ từ văn phòng đi ra, trực tiếp mở miệng: "Kiều Luyến, tôi vừa gửi bản thảo vào trong hộp thư của cô, cô kiểm tra một chút, nhìn xem có sai chữ gì hay không"
Kiều Luyến:...!!
Từ khi đến tổ 2, Tô Mỹ Mỹ một câu cũng không cho cô nói.
Đến lúc tan việc, cô ta lại bắt đầu kiếm việc?
Khẳng định là cố ý!
Kiều Luyến nhíu mày, nghĩ đến Thẩm Lương Xuyên chờ cô dưới lầu: "Tôi mang về nhà làm."
"Không được, bản thảo đều là bảo mật, không thể mang khỏi tòa soạn, cô đến quy củ đó cũng không hiểu sao?"
Kiều Luyến nhìn cô ta: " Tô Mỹ Mỹ, cô đừng quá mức!"
"Cô đây là không tiếp nhận nhiệm vụ? Vậy thì tốt, thu dọn đồ đạc xéo đi!"
Kiều Luyến im lặng.
Cái Tô Mỹ Mỹ này, luôn luôn cầm những chuyện nhỏ nhặt này đến làm khó dễ cô!
Cô cắn môi một cái, nhìn chằm chằm đối phương: "Hôm nay thân thể tôi không thoải mái."
Hôm nay ngày thứ hai dì cả tới, cô cảm giác nơi bụng đau đớn.
"Há, vậy cô lấy giấy bác sĩ khám ở bệnh viện đến đây!"
Cô đi đâu lấy giấy bác sĩ?
Kiều Luyến chỉ có thể đặt mông ngồi xuống: "Tôi biết rồi."
Lúc này Tô Mỹ Mỹ mới cười, cô ta tiến lên một bước, tới gần Kiều Luyến: " Kiều Luyến, điểm ủy khuất ấy đã không chịu nổi sao? Nói cho cô biết, đây chỉ là vừa mới bắt đầu!"
Cô ta đứng thẳng người, trên mặt mang tươi cười đắc ý: "Làm không hết, đêm nay không cho phép về nhà!"
Trong lòng Kiều Luyến kìm nén một hơi, hận không thể mắng Phạm Kiệt một trận.
Gia hỏa này, mới quen đã bắt đầu cho cô ngột ngạt!
Cô đè lại tức giận, bật máy tính lên một lần nữa, tải bản thảo từ email xuống, nhìn qua, liền phát hiện! Tô Mỹ Mỹ gửi cho cô bản thảo 10 vạn chữ!
Ngọn lửa tỏng đâu, lại dâng lên.
Cô chịu đựng, liền thấy Tô Mỹ Mỹ mang túi đi ra, cố ý lớn tiếng mở miệng nói: "A, thân ái, buổi tối hôm nay chúng ta ăn hải sản đi ~ chúc mừng một chút mà ~ dù sao, hôm nay em thăng chức, với cả hôm nay vui vẻ mà ~ "
Chờ đến khi Tô Mỹ Mỹ rời đi, lúc này Kiều Luyến mới cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn cho Thẩm Lương Xuyên:
【 ngại quá, vừa tăng ca, cho nên, anh đi về trước đi? 】
Gửi đi, liền bắt nhìn vào máy tính.
Chờ trong chốc lát, điện thoại di động rung lên lần nữa, cô cầm lên, liền phát hiện là Thẩm Lương Xuyên gửi tới: 【 Ứớc chừng bao lâu? 】
Bao lâu?
Nếu như 10 vạn chữ này, đều xem xong, đoán chừng phải một đêm!
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, nhìn đồng hồ, trả lời một câu: 【 Mười điểm đi. 】
Cô nghĩ kỹ, xem như cô làm xong toàn bộ, ngày mai Tô Mỹ Mỹ cũng sẽ trêu chọc, cho nên, cô liền tăng ca đến mười giờ tan tầm, mặc kệ cái khác!
Đối phương trả lời một câu: 【 Được. 】
Kiều Luyến cho là anh đã trở về, không có để ý.
Mười giờ đúng, cô thu dọn đồ đạc, tan tầm về nhà.
Vừa xuống lầu, đang định đi tới trạm xe buýt, đối diện có đèn chiếu tới.
Cô vô ý thức vươn tay ngăn cản ánh đèn, liền thấy xe Thẩm Lương Xuyên lái tới.
Kiều Luyến lập tức kinh ngạc đến ngây người: "Anh còn chưa đi sao?"
Anh vậy mà, chờ cô ở bên ngoài bốn giờ?!