Sau đó một người khác mở miệng: "Anh Lý, anh làm gì mà nhằm vào Thẩm Tử Hào? Không phải hắn ta chơi cùng chúng ta rất tốt sao?"
Áo màu đỏ cười lạnh: " Thẩm Tử Hào này, bình thường xem thường chúng ta, cậu nhìn nó chơi đùa với chúng ta, thế nhưng lại ra vẻ thanh cao, chậc chậc, tôi đã sớm nhìn nó không thuận mắt rồi! Tất cả mọi người đều là người giàu, chỉ biết ăn uống cá cược chơi gái, người nào mạnh hơn người nào!"
Một người khác cũng gật đầu: " Điều này cũng đúng. Bình thường chúng ta cùng nhau chơi đùa, hắn ta chỉ ở bên cạnh nhìn, như vậy thật khiến người ta không thoải mái."
Nói đến đây, móc từ trong ngực ra một cái lọ nhỏ, lấy ra một viên thuốc: "Hắc hắc, nhưng viên thuốc này có dược tính rất mạnh, cho hắn uống, cam đoan hắn ta tiêu hồn đến chết!"
Áo đỏ cười ha ha: " Lúc nữa tìm đàn ông có đam mê kia đến cho hắn."
Người kia sững sờ, "A? Như thế này, có phải không hay lắm?"
Áo đỏ xùy một tiếng: "Có cái gì không tốt! Bình thường hắn ghét bỏ chúng ta, hiện tại để hắn ta bị nam nữ ăn sạch! Xem hắn về sau có thể ngẩng đầu lên trước mặt chúng ta không!"
Người kia hít sâu một hơi: "Chỉ sợ Thẩm gia không buông tha..."
Áo đỏ hừ lạnh: "Nhà chúng ta so ra kém nhà hắn, thế nhưng tất cả nhà chúng ta cùng nhau hợp lại, cũng không nhất định kém Thẩm gia! Hơn nữa, cậu cảm thấy hắn nói loại chuyện này ra ngoài sao? Đến lúc đó hắn không phải càng mất mặt!"
Một người khác lập tức nở nụ cười: "Đúng, vẫn là anh Lý thông minh, Thẩm Tử Hào thảm rồi."
Áo đỏ bật cười một tiếng: "Thảm cái gì mà thảm? Bỉnh thường hắn đắc tội cũng không ít người, vả lại... Chúng ta cũng là nhận ủy thác của người khác."
Lời này vừa dứt, áo đỏ hút một điếu thuốc xong, tiếp theo liền đi đến trước mặt người kia: "Đi đưa rượu này cho nhân viên phục vụ kia."
Hai người liền đi qua một bên khác.
Chờ đến khi bọn họ rời đi, lúc này Kiều Luyến mới cùng Thi Niệm Diêu từ trong nhà vệ sinh đi ra.
Thi Niệm Diêu nhíu mày: "Áo đỏ này lại làm chuyện xấu rồi!"
Kiều Luyến nhìn về phía cô: " Cô biết Thẩm Tử Hào?"
Thi Niệm Diêu trả lời: "Có nghe qua chuyện nhà họ Thẩm. Cha mẹ anh ta ly hôn vào tám năm trước, anh trai Thẩm Lương Xuyên đi theo mẹ, tất cả mọi người nói là mẹ anh ta ngoại tình. Về sau cha của anh ta liền cưới một người mẹ kế tên là Mai Phượng. Mai Phượng này, tất cả mọi người nói bà ta là người tốt, đặc biệt quan tâm với Thẩm Tử Hào. Thẩm Tử Hào gọi bà ta là mẹ nhỏ, gọi có vẻ thân thiết, Thẩm Tử Hào cũng không hăng hái, năm đó cũng là một du học sinh ngoại quốc, thế nhưng sau khi trở về, liền bắt đầu ăn uống cá cược chơi gái, Mai Phượng đều khóc nhiều lần, anh ta cũng không hối cải..."
Kiều Luyến nhíu mày: " Mai Phượng này, thật sự tốt như vậy?"
Thi Niệm Diêu nhún vai: "Em không biết. Nhưng chính xác danh tiếng rất tốt, ngay cả giúp việc nhà bọn họ đều nói Mai Phượng đối xử với Thẩm Tử Hào coi như con đẻ."
Tuy miệng nói như vậy, thế nhưng biểu tình Thi Niệm Diêu lại lộ ra dáng vẻ khinh thường.
Hiển nhiên không tin.
Kiều Luyến nhìn về phía trước.
Thi Niệm Diêu không nói chuyện, chờ đợi quyết định của cô.
Mặc dù Thẩm Tử Hào là em trai Thẩm Lương Xuyên, thế nhưng hết lần này tới lần khác, quan hệ bọn họ lại không tốt, thậm chí có thể nói rất ác liệt.
Cho nên giờ phút này, Kiều Luyến không biết có nên giúp đỡ hay không.
Kiều Luyến thở dài.
Hạ Diệp Hoa đối với cô tốt như vậy, với Thẩm Tử Hào cũng rất áy náy, hiện tại Thẩm Tử Hào gặp phiền phức, sao cô có thể không giúp đỡ được?