Trong khoảng thời gian này, trời tối là Hạ Diệp Hoa đều canh giữ ở bệnh viện làm bạn với Tống Nguyên Hi, sợ con bé cảm thấy cô đơn.
Lúc này trở về, có điểm gì là lạ a.
Cô đang nghi ngờ, liền nghe thấy Hạ Diệp Hoa gật đầu: "ừm, Lương Xuyên đi qua, ta liền trở lại nghỉ ngơi buổi trưa một chút, buổi tối sẽ qua."
Một câu, để thân hình Kiều Luyến hơi hơi cứng đờ.
Thẩm Lương Xuyên nói anh có chuyện gấp muốn làm, chuyện này... Là đi bệnh viện thăm hỏi Tống Nguyên Hi?
Tâm tình bỗng nhiên trầm xuống, một cảm giác chua xót sinh ra.
Cô cắn môi, nỗ lực khắc chế không thoải mái trong lòng.
Đến cùng là Tống Nguyên vẫn là em gái của mối tình đầu, cho nên anh vẫn không bỏ xuống được, thăm nó...
Vừa nghĩ tới đây, chỉ thấy Hạ Diệp Hoa đỡ tay cô, đi vào phòng: "Ai, hai đứa bé này có bí mật, trước kia, bất kể bận bịu, cứ đến ngày này hàng năm, đều sẽ biến mất cả ngày. Lúc đầu ta cho là năm nay Nguyên Hi bị gãy chân, hành động bất tiện, không nghĩ tới Lương Xuyên lại qua... Cũng không biết thần thần bí bí làm gì. Tiểu Kiều, Thẩm Lương Xuyên nói cho con biết không?"
Hạ Diệp Hoa chỉ là hiếu kỳ một câu, nhưng tâm lý Kiều Luyến, có năm mùi vị.
Bí mật giữa Thẩm Lương Xuyên và Tống Nguyên Hi... Không có gì khác, ngoài mối tình đầu.
Mối tình đầu của anh, cho dù là đã tử vong, lại luôn xuất hiện ở trong cuộc sống của họ.
Cô cúi thấp đầu xuống, cười an ủi Hạ Diệp Hoa: "Con cũng không biết. Chẳng qua mẹ đừng có gấp, hàng năm đều sẽ qua, vậy nói rõ khẳng định không có vấn đề."
Hạ Diệp Hoa chỉ có thể gật đầu.
Ở bệnh viện làm bạn với Tống Nguyên Hi, cho dù là phòng bệnh VIP, cũng không có khả năng nghỉ ngơi giống như trong nhà.
Hạ Diệp Hoa có chút mỏi mệt, dưới lầu nói với Kiều Luyến trong chốc lát, liền đi ngủ trưa.
Kiều Luyến ngồi trong phòng khách, lẳng lặng nhìn cái nhà này.
Trong ái nhà này, có bốn người.
Buổi tối Hạ Diệp Hoa phải đi bệnh viện làm bạn với Tống Nguyên Hi.
Hiện tại Thẩm Lương Xuyên cũng đang làm bạn với Tống Nguyên Hi.
Mà vui sướng khi cô từ chức, lại không ai có thể chia sẻ với cô.
Có như vậy trong nháy mắt, cô bỗng nhiên cảm giác rất cô độc, rất tịch mịch.
Loại cảm giác này vừa lên, liền không còn cách nào đuổi đi.
Cô dựa vào ghế sofa, tiện tay mở TV.
Ánh mắt, lại rơi vào phòng trong lầu ba kia.
Lần trước, mình muốn đi xem một chút, bị thím Lý cắt ngang.
Từ đó về sau, thím Lý có chút ý giám sát cô.
Nhưng càng như thế, cô càng hiếu kỳ, mối tình đầu của Thẩm Lương Xuyên, đến cùng là bộ dạng gì?
Cô nghĩ tới đây, liền thở dài.
Nỗ lực để sự chú ý của mình đặt ở trên phim, thế nhưng đổi kênh khác, lại đổi kênh khác, cảm giác những tiết mục đó đều đặc biệt buồn tẻ, không có gì hay.
Cô dứt khoát cầm điện thoại di động lên, tìm tiết mục giải trí mình thích xem nhất.
Nhưng vừa bắt đầu xem, lại không xem được.
Cô dứt khoát ném điện thoại di động, một mình nằm ở trên ghế sofa, ngẩn người với trần nhà.
Cũng không biết qua bao lâu, điện thoại di động của cô bỗng nhiên vang lên.
Kiều Luyến sững sờ, quay đầu, phát hiện là Tống Nguyên Hi.
Kiều Luyến nhíu mày lại, nghĩ đến cái gì, nghe, đối diện truyền đến tiếng Tống Nguyên Hi: "Kiều Luyến, cô có muốn biết, hiện tại tôi và anh Lương Xuyên ở đâu không?"
Kiều Luyến siết chặt điện thoại di động: "Ở đâu?"
Tống Nguyên Hi chậm rãi mở miệng: "Hôm nay, là ngày giỗ chị tôi."