Ánh mắt mọi người nóng bỏng nhìn Kiều Luyến, lại làm cho cô cảm giác mình giống như là bị bỏ vào trong chảo dầu đang sôi.
Cô cúi đầu, nhìn về phía tay phải mình.
Loại cảm giác vô lực càng ngày càng nhiều, thậm chí run rẩy một chút, cũng biến thành kịch liệt.
Kiên trì.
Kiều Luyến, nhất định phải kiên trì, kiên trì sẽ thắng lợi!
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, tự mình động viên.
Thế nhưng, ván thứ hai thắng trong hiểm, trong nháy mắt đó tay cô run rẩy không còn hình dáng, hoàn toàn không khống chế nổi!
Cô nhíu lông mày, biết sự tình trở nên nghiêm trọng.
Ban đầu tay phải vốn không được khôi phục, mỗi lần chơi game không thể vượt qua nửa giờ...
Lần trước thi đấu mỏi mệt, một tuần này cũng không có nghỉ ngơi tốt, hiện tại tình huống này...
Kiều Luyến cắn môi.
Nhìn qua dáng vẻ đội hữu hưng phấn hăng hái, cô đứng lên, dấu ngón tay vào trong tay áo: " Tôi đi phòng vệ sinh."
Bên trong nhà vệ sinh nữ.
Kiều Luyến vươn tay phải của mình ra.
Tay phải run rẩy lợi hại, cô nỗ lực muốn khống chế nó, nhưng đều không thể khống chế nổi.
Loại tình huống này, căn bản không có cách nào thi đấu!
Tâm tình uể oải chán chường, tự nhiên sinh ra.
Kiều Luyến đập tay lên tường.
Đúng lúc này, Tử Tiên Tử trong phòng vệ sinh chạy ra.
Trên mặt Tử Tiên Tử mang theo nụ cười vui mừng, tầm mắt của cô ta đều nhìn tay Kiều Luyến "Trách không được cho dù cô là tiểu Kiều, nhưng trước nay không lên thi đấu, thì ra... Là tay của cô xảy ra vấn đề! Ha ha ha! Lần này, quán quân nhất định là King chiến đội!"
Kiều Luyến nghe nói như thế, vội vàng đem tay của mình giấu ở phía sau, nhíu lông mày: " Tử Tiên Tử, cho dù là tay tôi phế đi, đánh các người cũng dễ như trở bàn tay!"
Tử Tiên Tử cười lạnh: " Vậy thì mỏi mắt mong chờ!"
Hai người đều ra khỏi phòng vệ sinh.
Tử Tiên Tử vội vàng trở về, tìm đội trưởng: " Lúc nữa, các cậu tập trung đối phó Vong Xuyên!"
Mà Kiều Luyến, về tới chiến đội, liền thấy các đội viên xoa tay: " Huấn luyện viên Kiều, thời cơ chúng ta báo thù rửa hận, rửa sạch nhục nhã đến rồi!"
Nhìn thấy bộ dạng của bọn họ, trong ánh mắt Kiều Luyến toát ra bi ai.
Cô biết, chính mình căn bản là không kiên trì được bao lâu.
Tranh tài bắt đầu.
Lần này Kiều Luyến lựa chọn một nhân vật "anh hùng" độ khó thao tác không lớn.
Thế nhưng vừa vào trận liền gặp khó khăn lớn.
Đối phương giống như đã thương lượng xong, từng người thay phiên đến công kích cô!
Cô phải thay phiên thao tác mới không bị đánh chết!
Thế nhưng làm động tác cường độ cao, lại làm cho tay của cô càng ngày càng cố hết sức!
Thẳng đến... Ngay lúc quan trọng của chiến đội.
Tay phải của cô đột nhiên mất khống chế!!
Mất khống chế làm cô không cách nào đè lại con chuột, không cách nào tiến hành thao tác!
Đại chiêu không có đánh ra, trước bị giết chết!
Sau đó, đối phương 5 đánh 4, đánh Q chiến đội đoàn diệt!
Bọn người Tô Bành Hạo trực tiếp trợn tròn mắt!
Tất cả mọi người không thể tin nhìn chằm chằm cửa sổ trò chơi, sau đó bỗng nhiên quay đầu, liền thấy tay phải Kiều Luyến đang phát run kịch liệt, căn bản là không có cách nào nắm chặt con chuột!
"Huấn luyện viên, tay của chị!"
Kiều Luyến nhìn chằm chằm tay mình, cả khuôn mặt ảm đạm xuống.
Cô cắn môi: " Tiếp tục!"
Trong nháy mắt, bọn người Tô Bành Hạo hiểu ý của cô, cũng nhất thời hiểu ra nguyên nhân, cô là tiểu Kiều nhưng xưa nay không cùng bọn họ huấn luyện...
Từng con mắt đỏ lên, nhìn về phía màn hình lần nữa.
Tiếng nói của Tô Bành Hạo thậm chí có chút nghẹn ngào: " Huấn luyện viên Kiều, cố gắng, chúng ta tuy bại nhưng vinh!"