Một câu nói kia, là không tán đồng cô ta.
Tử Tiên Tử run môi, cười khổ một tiếng: " Tôn tiên sinh, tôi tới phòng vệ sinh."
Tôn Lập Nam gật đầu.
Ánh mắt Tử Tiên Tử u ám rời đi hiện trường tranh tài, đi đến hậu trường.
Tay Kiều Luyến, đã bắt đầu thấy đau, run rẩy không dừng được.
Dùng tay trái ấn lên tay phải, cũng không cách nào khống chế.
Tô Bành Hạo nhìn cô: "Còn có thể ra sân không?"
Kiều Luyến cắn răng gật đầu.
Liền xem như cái tay này cứ như vậy phế đi, cô cũng không thể buông tha tranh tài!
Tôi Là Đại Gia, Tôi Là Nhị Gia cúi thấp đầu, ở đó thở dài: " Trận dấu cuối cùng này, nếu động tác của tôi nhanh hơn nữa, tránh né đại chiêu của, nói không chừng có thể có cơ hội trở mình!"
"Tại tôi, không có bảo vệ tốt cô."
"Kỳ thật nên trách tôi, là tôi vừa rồi sốt ruột, đứng quá gần phía trước."
Mấy người một bộ khiêm tốn, hoàn toàn không có đúng sai, dáng vẻ khó chịu sau khi thất bại.
Kiều Luyến nhìn bọn họ, bỗng nhiên cười.
Cô vì chiến đội của mình mà kiêu ngạo.
Lúc mấy người đang nói chuyện, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, Tử Tiên Tử đứng tại cửa, nhìn chằm chằm người ở bên trong.
"Tôi nói, danh tiếng Q các người thật đúng là đủ lớn! Rõ ràng phải thua, còn muốn làm ra bộ dạng buồn nôn như vậy! Tôi cho cô biết, liền xem như các cô hấp dẫn nhiều Fan hâm mộ, thắng là thắng, thua là thua!"
Sau khi trở mặt với Thi Trường, hiện tại Tử Tiên Tử càng ngày càng không để ý tới thể diện.
Kiều Luyến nghe nói như thế, híp mắt lại.
Bọn họ vất vả chống cự, nghiêm túc tranh tài, dưới cái nhìn của cô ta, lại chỉ là một trận giả vờ giả vịt?
Tử Tiên Tử...
"Đây là phòng nghỉ Q chiến đội, mời cô rời đi."
Kiều Luyến lạnh lùng hạ lệnh trục khách.
Tử Tiên Tử híp mắt lại: " Tôi khuyên các người ván sau trực tiếp nhận thua, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian mọi người!"
Kiều Luyến mở miệng: "Tại hiện trường tranh tài, chỉ tồn tại một loại tình huống, cái kia chính là tháp còn người còn! Q chiến đội chúng tôi, không hiểu hai chữ nhận thua viết như thế nào!"
Tử Tiên Tử tức dậm chân, đưa tay ra chỉ Kiều Luyến: " Được, thật sự là rất được! Vậy thì chờ lát nữa cô tiếp tục kiên trì dùng cái tay bỏ đi của cô đến thi đấu đi!"
Tầm mắt của cô ta dừng lại trên người mỗi một người trong phòng, bỗng nhiên liền xoay người rời đi.
Chờ đến khi cô ta đi, mấy người trong phòng, lúc này mới bắt đầu có chút tức giận.
"Cô Tử Tiên Tử này thật sự là càng ngày càng quá đáng!"
"Trông thấy dáng vẻ cô ta phách lối như vậy, thật sự là cảm thấy phải thắng trận này để đến đánh vào mặt cô ta!"
"Chúng ta cố lên!"
"Được!"
Ván tranh tài thứ hai, bắt đầu!
Tranh tài là ba trận hai thắng.
Nếu như ván này Q lại thua, như vậy King chiến đội, sẽ là quán quân!
Kiều Luyến lên tinh thần, cắn răng lựa chọn nhân vật tiểu Kiều am hiểu nhất.
Khi cô lấy ra nhân vật tiểu Kiều này, trong nháy mắt toàn bộ chiến đội kích động một tiếng.
Nhân vật Tiểu Kiều nổi danh nhất, cũng là tiểu Kiều.
Mà hệ số thao tác nhân vật tiểu Kiều này rất khó nên mấy ván trước Kiều Luyến rất ít khi dùng nhân vật này.
Hiện tại...
Tám năm không thấy tiểu Kiều, cuối cùng xuất hiện lần nữa.
Cho người ta cảm giác võ lâm cao thủ tái xuất giang hồ!
Tay Tôi Là Đại Gia, Tôi Là Nhị Gia bị thương, không phát huy ra trình độ tốt nhất.
Kiều Luyến chỉ có thể dựa vào tiểu Kiều để đánh cược một lần.
Đánh cược một lần, nếu như tay của cô có thể kiên trì được, như vậy sẽ thắng.
Nếu như không kiên trì được, như vậy tiểu Kiều, cũng rất dễ dàng bị đối phương nhằm vào, sẽ thua!