Đề nghị của phía Nhật mang đậm sắc thái chính trị, thân là quan viên cấp phó bộ, bất kể ở trường hợp nào, đều phải chú ý không đưa ra bình luận, Lưu Thành Vệ nhìn Trương Khác tỏ vẻ khó hiểu cùng cảnh giác, thanh niên trước mắt này lập nên sự nghiệp chói lọi như thế, phía sau lưng lại dính líu rất nhiều quan hệ chính trị, không nên hỏi một câu khinh xuất như vậy mới đúng.
Lưu Thành Vệ mặc dù không lòng khó chịu, nhưng chưa tới mức trở mặt, chỉ hàm hồ nói: - Trung Hải Du còn chưa nhận được thông báo chính thức, có lẽ đây chỉ là ý kiến một phía của Mitsui.
- Nếu Trung Hải Du lần này lên thị trường chứng khoán bất lợi thì sao? Trương Khác hỏi dồn tới: - Các vị có chấp nhận đề án của phía Mitsui không?
Lưu Thành Vệ nhìn liếc qua Đường Học Khiêm, Diệp Kiến Bân, tâm tư bình tĩnh lại, Trương Khác đương nhiên không thể vô duyên vô cớ đàm luận đề tài chính trị mẫn cảm như thế: - Hiện kế hoạch đưa nghiệp vụ dầu khí lên thị trường chứng khoán có chút khó khăn, có điều đề án hợp tác với Mitsui lại là vấn đề khác, tập đoàn chưa thảo luận, tôi không tiện trả lời.
- Tôi cho người sưu tầm được một số tài liệu của Trung Thạch Du, muốn thỉnh giáo giám đốc Lưu một chút. Trương Khác cứ tự nói: - Trung Hải Dung đem thăm dù, khai thác, sản xuất cùng vời nghiệp vụ tiêu thụ dầu khí tách ra đưa vào công ty trên thị trường chứng khoáng, tổng giá trị 11.1 tỷ. Khác với các quốc xĩ khác tách nợ khỏi công ty lên TTCK, Hải Thạch Du lại đưa khoản nợ 12.6 vào công ty này, tổng công ty không còn nợ nữa, đây là điều làm nhà đầu tư không hiểu.
Lưu Thành Vệ rất vui mừng Trương Khác có thể hỏi câu này ngay trước mặt, kiên nhẫn giải thích: - Những nghiệp vụ đưa vào công ty trên TTCK đều là tài sản chất lượng, quản lý minh bạch cao, dự đoán doanh lợi năm 99 đạt tới 31.1 tỷ. Nhưng nghiệp vụ thăm dò, khai thác, sản xuất không thể thiếu sự hỗ trợ của công ty chuyên nghiệp và cơ sở, hai mảng này phải phát triển cân bằng, trong khi hiện này chất lượng tài sản hai nghiệp vụ này có chênh lệch lớn, cả doanh lợi cũng khác biệt, làm sao phát triển cân bằng được, cho nên tổng công ty sau nhiều lần thảo luận mới tách nợ ra để công ty trên TTCK tiêu hóa, để lại tài chính phát triển nghiệp vụ khác...
Tạ Lỗi nghĩ tới chuyện Trương Khác vừa nhắc tới đề án của Mitsui, dù lên TTCK huy động vốn bất lợi, vẫn có thể từ chối đề nghị phía Nhật, nhưng chuyện khai thác dầu mỏ sẽ phải trì hoãn lại vì thiếu tài chính, còn thực tế trì hoàn phía TQ là phía Nhật đã đạt được mục đích của mình. Nghĩ tới đó Tạ Lỗi mừng rỡ, Đường Học Khiêm và hai người Trương, Diệp không thể vô duyên vô cớ đến đây vào ban đêm, nếu Cẩm Hồ có thể thể hiện khí phách như xây cảng Đông Sơn thì tổng công ty giải quyết được vấn đề lớn rồi.
- Trung Thạch Du, Trung Thạch Hóa đều có kế hoạch lên TTCK trong thời gian gần, chúng tôi cũng đã phân tích cẩn thận khác biệt giữa ba công ty. Diệp Kiến Bân nói: - Trung Thạch Du khống chế 67% sản lượng dầu thị trường trong nước, Trung Thạch Hóa thì khống chế 22% sản lượng dầu, 60% năng lực chế luyện, Trung Hải Du chỉ có 1 % sản lượng dầu và hợp tác với nước ngoài khai thác, không có năng lực chế luyện... Nhìn bề ngoài thì Trung Hải Du không phải là lựa chọn tốt nhất của chúng tôi. Nhưng Mitsui và Cẩm Hồ cạnh tranh ở nhiều phương diện, chắc bí thư Lưu cũng có nghe, nên Cẩm Hồ sẵn sàng giúp Trung Hải Du một tay...
Diệp Kiến Bân chẳng nói tới vấn đề lợi ích dân tộc gì hết, trước vấn đề thương nghiệp, nói những lời rỗng tuếch đó chỉ khiến người ta hoài nghi Cẩm Hồ có dã tâm chính trị gì đó.
Một mặt Lưu Thành Vệ cảm thấy áp lực khó khăn trên TTCK, một mặt nếu có năng lực khai thác, ai muốn công ty nước ngoài xen vào? Hơn nữa hợp tác với Mitsui rất mẫn cảm, cho dù trách nhiệm chính trị có người bên trên gánh vác thì tổng công ty vẫn phải chịu áp lực dư luận.
Cẩm Hồ có thể tham dự vào kế hoạch phát hành cổ phiếu của Trung Hải Du là tin tức tốt nhất Lưu Thành Vệ nghe được trong thời gian qua, nếu đã thẳng thắn đưa lên mặt bàn rồi, ông ta cũng hỏi luôn: - Kế hoạch huy động vốn lần này của chúng tôi là 1 tỷ USD, con số thể không thể giảm bớt, Cẩm Hồ có thể chia sẻ được bao nhiều.
- Cẩm Hồ có thể bỏ ra 200 - 300 triệu. Trương Khác đáp: - Ngoài ra Cẩm Hồ có chút ảnh hưởng ở ĐNÁ, tôi có thể hứa ngay với giám đốc Lưu ở đây, bên này ít nhất chia sẻ được 40% nhiệm vụ của Trung Hải Du.
Thế là đủ rồi, có Cẩm Hồ đứng ra sẽ làm các nhà đầu tư vừa và nhỏ tăng thêm lòng tin, còn đề án của Mitsui, Trung Hải Du có thể đường hoàng từ chối.
Tạ Lỗi mừng ra mặt, mây đen bao phủ trong lòng mấy ngày qua bị xua tan, trong lòng cũng có chút kỳ quái, Cẩm Hồ chưa bao giờ tiếp xúc với bọn họ, nếu Cẩm Hồ thực sự có kế hoạch đầu tư vào Trung Hải Du phải nên tiếp xúc với bên này sớm hơn chứ?
Cẩm Hồ tham gia vào kế hoạch lên TTCK của Trung HẢi Du nhiều lắm có thể nói là đầu tư tài vụ, không thể trực tiếp can dự vào việc kinh doanh của Trung Hải Du, cho dù Cẩm Hồ bỏ ra 300 triệu USD thì cũng chỉ chiếm 7% cổ phần, không có tư cách tham dự vào BQT.
Dù đầu tư tài vụ cũng có lợi ích không nhỏ, nhưng chí của thương vụ Cẩm Hồ không nằm ở đó, mà muốn tiến hành thẩm thấu và ảnh hưởng nhiều hơn vào chuỗi sản nghiệp, thúc đẩy chuỗi sản nghiệp phát triển cân bằng từ nguồn tới thị trường.
Trương Khác nói tới mức này, Đường Học Khiêm nãy giờ im lặng mới lên tiếng: - Tỉnh cũng hi vọng Trung Hải Du có thể thành công lên TTCK, ngoài ra mặc dù TW muốn thống nhất nghiệp vụ hóa dầu của dầu mỏ Kim Sơn, giao cho Trung Thạch Hóa chỉnh hợp, nhưng tốc độ của Trung Thạch Hóa quá chậm...
Lưu Thành Vệ lúc này mới hiểu ý đồ tới thăm giữa đêm của ba người bọn họ, Cẩm Hồ hỗ trợ Trung Hải Du, không chỉ muốn Trung Hải Du ngăn cản lòng tham của Mitsui, còn phải đem tỉnh Giang Nam thành cơ sở sản nghiệp trên đất liền của Trung Hải Du.
Trưa ngày 5 tháng 5, Lưu Thành Vệ thông báo tình hình chuyến viếng thăm ban đêm của ba người Đường Học Khiêm với tổng công ty, sau khi qua thảo luận nhanh, Trung Hải Du nhanh chóng nhất trí ý kiến đồng ý hợp tác với Cẩm Hồ và chính phủ Giang Nam.
Bất kể đứng ở lập trường bản thân hay lập trường chính trị Trung Hải Du đều phải ngăn cản Mitsui vươn tay vào mỏ dầu ở phân giới Đông Hải, trước kia lo khả năng huy động vốn trên TTCK thất bại, tự tin không đủ, thái độ mềm xuống, nên không lên tiếng. Giờ nắm chắc huy động vốn thành công có thể ưỡn ngực lên rồi.
Trung Hải Du muốn tiến vào thị trường dầu thành phẩm là phải tranh cơm trong bát Trung Thạch Du và Trung Thạch Hóa, nếu chính phủ Giang Nam sẵn lòng phối hợp, Trung Hải Du sẵn lòng đi chặn đường Trung Thạnh Du cướp việc mua lại dầu mỏ Kim Sơn.
Mặc dù nền móng của dầu mở Kim Sơn rất mỏng, nhưng có thể dựa vào khu công nghiệp cảng Đông Sơn đầu tư cơ sở hóa dầu quy mô lớn, thậm chí có thể ủng hộ tư bản dân doanh đầu tư xây dựng trạm xăng dầu, chỉ cần phá vỡ bố cục lũng đoạn của Trung Thạch Du, Trung Thạch Hóa là được.
Khi Lưu Thành Vệ và Diệp Kiến Bân bay sang Hong Kong bàn bạc hiệp nghị đầu tư cụ thể thì Trung Hải Du một mặt hiệp đàm với tỉnh Giang Nam, đồng thời cũng tiến hành hoạt động ở các bộ ủy, đứng ra lên tiếng kiên quyết chống lại đề án của Mitsui.
Thái độ của Trung Hải Du đột niên trở nên cứng rắn làm Trì Tá Tú Tàng hết sức bất ngờ, có điều tất cả tiến hành một cách âm thầm, nên hắn không tìm ra vấn đề ở chỗ nào.