Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Khác không có kinh động Từ Học Bình, Lương Vĩ Pháp, Triệu Hữu Luân là mặt dày cứ đòi qua đây. Tuy nói theo cục diện chính trị trong nước Indonesia hòa hoãn, tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia cũng giảm dần thanh thế, nhưng bỏ qua lực ảnh hưởng của Cẩm Hồ lúc này ở trong nhóm tư bản người Hoa Đông Nam Á đều là hành vi không có tầm nhìn xa mà ngu muội.

Triệu Hữu Luân chung quy không thể mắt mở trừng trừng nhìn Cẩm Hồ dẫn dắt tư bản người Hoa Đông Nam Á về Tân Đình hết -- trong khoảng thời gian này, bất kể là tỉnh Giang Nam hay là tỉnh Giang Nam cùng tỉnh Đông Hải liên hợp khởi động kế hoạch hợp tác kinh tế lưu vực Tiểu Giang, trọng tâm dời đến Tân Đình càng ngày càng nhiều, Kim Sơn có xu thế bị gạt qua một bên!!!

------------------

Khi xe qua cầu lớn trên sông Ẩm Mã, gặp phải xưởng trưởng cũ của xưởng giấy Hình Kiến Quốc đang đạp xe về hướng xưởng giấy, thầy đoàn xe đi qua ông liền dừng lại đứng ở ven đường nhìn xung quanh, đợi xe dừng lại, nhìn khuôn mặt Trương Khác lộ ra dưới cửa sổ xe, ông nói:

- Tôi nói là ai qua đây mà Triệu Hữu Luân cùng Chu Phục phải đi cùng, mọi người muốn đi xem nhà ở khu an trí mới xây à?

Ông nhận ra được là xe của Triệu Hữu Luân cùng Chu Phục.

- Ừm!

Trương Khác gật đầu:

- Xưởng trưởng Hình đi đâu, cho ông quá giang đoạn đường?

Trương Khác mở cửa xe mời Hình Kiến Quốc lên xe, Trương Dịch xuống xe ném xe của Hình Kiến Quốc vào phía sau thùng xe.

Triệu Hữu Luân, Chu Phục ở phía trước từ trong xe thò đầu ra, cũng không xuống xe.

- Nhà mới xây ở khu an trí có phải quá xa xỉ rồi không?

Hình Kiến Quốc vào trong xe, dứt khoát nói luôn với Trương Khác:

- Lần trước bí thư Từ qua đây thị sát, cũng cảm thấy tiền của một tòa nhà có thể xây hai tòa nhà rồi, mà Kim Sơn vẫn còn tới mấy vạn quần chúng bị thiên tai đang ở trong nhà lá chờ đợi an trí nữa.

- Nhà là quỹ từ thiện Hồng Kông phụ trách giám sát xây dựng, những người của quỹ đó đều đã quen những nơi phồn hoa của Hồng Kông rồi, không quá lý giải đối với tình huống của nội địa, cùng họ thảo luận tiêu chuẩn xây nhà, họ đều cảm thấy tiêu chuẩn này thấp đến khó tin.

Trương Khác buột miệng nói với Hình Kiến Quốc:

- Chúng ta ở đây xây một căn nhà, tại Hồng Kông chỉ đủ mua một góc để xoay người, người của quỹ đang ở Kim Sơn, ông không có liên hệ qua với họ sao?

- Con bà nó, họ vậy cũng dám xưng người Trung Quốc, cả tiếng phổ thông cũng không nói lưu loát, tôi liên hệ với họ thế nào? Tôi cũng không biết nói tiếng Anh, cũng không biết nói Quảng Đông.

Giọng Hình Kiến Quốc rất lớn, đặc biệt là khi có tâm tình:

- Có điều nhà rất đẹp, tiểu khu cũng đẹp, người trông mà thèm cũng nhiều... Tiểu tử Trương Dịch kia xếp nhà của tôi vào trong nhóm đầu tiên, ánh mắt quần chúng nhìn vào chằm chằm. Thật không hay ho gì. Tôi và người trong nhà đã làm tốt công tác tư tưởng rồi, sẽ bỏ nhà của tôi khỏi danh sách nhóm đầu tiên. Tôi lên xe để nói với cậu chuyện này đây...

- Xưởng trưởng Hình, ông cũng là quần chúng mà.

Trương Khác cười lắc đầu, người như Hình Kiến Quốc thật là khiến người ta vừa kính vừa sợ, kính ông nói chuyện nguyên tắc, lại sợ ông nói chuyện quá nguyên tắc:

- Danh sách đã nghĩ xong rồi, bỏ đi nhà của ông thì thừa ra một căn, cho nhà nào mới thích hợp? rồi lại tự nhiên tạo ra mâu thuẫn -- xưởng trưởng Hình, ông cứ theo tôi đi xem nhà trước đi.

Tại phía tây xưởng giấy, dẹp khu bằng hộ xây dựng lại tiểu khu an trí, ngay từ đầu Trương Khác đã yêu cầu nó trở thành công trình hình tượng để xây, không chỉ là công trình hình tượng Cẩm Hồ đại quy mô tiến vào tỉnh Giang Nam, cũng là công trình hình tượng cho Từ Học Bình đến Giang Nam chấp chính.

Tiểu khu dựa theo bố cục của tân thành trấn để quy hoạch, từ đường Chỉ Hán phía đông xưởng tạo giấy quẹo vào, hai bên đường nhựa cao cấp sạch sẽ đều trồng đai xanh hóa ba tới bốn mét.

Từ nơi này nhìn qua, một tấm bia điêu khắc bằng sắt kỷ niệm nhân dân giải phóng quân chống lũ đứng sừng sững ở quảng trường tại tâm đường, bốn phía quảng trường là cửa hàng sát đường cao tới bốn tầng, cửa sổ thủy tinh sát đất, cửa bảo vệ cũng bằng lưới inox, tập trung thành một khu thương nghiệp quy mô nhỏ rất có khí phái.

Nhóm nhà an trí đầu tiên thi công đồng thời với quảng trường tâm đường trên cơ bản đã xây xong, nằm ở phía đông nam quảng trường.

Nằm sát với khu xưởng, từ hàng rào sắt nhìn vào, đều là kiến trúc cao sáu tầng, ngoài tường đều lát gạch vàng trơn bóng, làm cho cả khu nhìn qua rất khí phái.

Tiểu khu còn chưa được bàn giao sử dụng, công nhân đang tiến hành kiến thiết hoàn cảnh bên trong tiểu khu, tre xanh cây cao bóng mát, còn có một con đường nước trải đá cuội quanh co đi qua tiểu khu.

Cho dù khu nhà thương phẩm mới xây trong thành phố Kim Sơn thì điều kiện cũng không cao hơn ở đây, chí ít vào năm 98, tiểu khu an trí nơi này chỉ từ mặt nguyên vật liệu đưa vào đã tính tiểu khu cao cấp rồi.

Không chỉ nói Hình Kiến Quốc, Từ Học Bình có ý kiến rất lớn đối với việc này, không làm những công trình hình tượng này, có thể sẽ an trí thêm gấp đôi số quần chúng bị thiên tai. Trương Khác liền lấy lý do kiến thiết tiểu khu an trí do quỹ từ thiện Bình Minh Mới của Hồng Kông độc lập bỏ vốn triển khai để qua loa với họ.

Tỉnh Giang Nam trải qua cơn lũ mùa hạ chịu tổn thất nặng, đảo Đông Sơn của Tân Đình sớm nhất vào mùa xuân sang năm mới có thể chính thức khởi công xây dựng cảng, muốn công trình xây cảng thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh thì cũng phải chờ tới mùa xuân năm sau mới có hiệu quả.

Tình hình kinh tế năm nay thậm chí sẽ trượt dốc trên diện rộng so với năm ngoái -- TW sẽ xem xét công tác trọng tâm nửa năm sau của tỉnh Giang Nam đặt trên công tác cứu tế chẩn tai cùng trùng kiến sau thiên tai, nhưng cứu tế chẩn tai cùng trùng kiến sau thiên tai cũng phải có lượng điểm, cũng phải có điển hình.

Đặc biệt tỉnh Giang Nam là vùng chịu tổn thất nặng nề nhất của cơn đại hồng thủy mùa hạ, TW đặc biệt quan tâm đối với công tác sau thiên tai của tỉnh Giang Nam, quần chúng sinh hoạt ổn định là một mặt, khi lãnh đạo Trung ương xuống thị sát cũng phải đưa ra trước mặt bọn họ thứ gì đó sáng ngời.

Từ Học Bình tại tỉnh Giang Nam muốn cứng rắn chỉnh đốn lại trị, không biết sẽ đắc tội với bao nhiêu người, cũng không biết lúc này đã có bao nhiêu người ở sau lưng tích cực thúc đẩy vận động "đảo Từ", có một số công trình hình tượng cũng rất cần thiết đi làm.

Đắc tội một bộ phận người đồng thời cũng phải giành được sự ủng hộ của một bộ phận người, mới có thể đi tiếp trên đoạn dây thép run run này.

Xe dừng lại tại quảng trường, Trương Khác đi bộ cùng với nhóm Triệu Hữu Luân một vòng quanh quảng trường, y cũng rất thoả mãn đối với tốc độ kiến thiết cùng thành quả, quay lại đầu hỏi Trương Dịch:

- Bảo đảm bao lâu có thể cho người ở được?

- Cơ sở điện nước trong nhà đã lắp đặt xong, trước sau tết âm lịch là có thể an bài nhóm đầu tiên vào ở rồi...

Trương Dịch tại Kim Sơn, trên thực tế là người đảm đương tổng giám đốc công trình.

- Nhóm nhà này nhất định phải trước tết âm lịch an bài người vào ở.

Trương Khác quả đoán nói:

- Nhóm nhà thứ hai cũng phải trước tết âm lịch dựng lên được kết cấu.

Triệu Hữu Luân hai tay chống nạnh, nói với Trương Dịch:

- Có trắc trở gì, anh cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, nhất định phải bảo đảm trước tết âm lịch quần chúng có thể vào ở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK