Triệu Cẩm Vinh cắn môi bật máu chửi.
Fax Tạ Kiếm Nam gửi tới đặt trên bàn Triệu Cẩm Vinh đó là bản thảo hợp đồng giữa Khoa Vương và điện tử Gia Tín được bàn xong trong mấy ngày Tạ Kiếm Nam tới Hong Kong.
Trong bản thảo này, điện tử Gia Tín yêu cầu ít nhất chiếm 40% cổ phần của Khoa Vương; mặc dù không nói tới phương án điều chỉnh cổ phần, nhưng Triệu Cẩm Vinh lăn lộn thương trường bao năm, Tạ Kiếm Nam có ý gì, sao ông ta lại chẳng rõ.
Tạ Hán Tĩnh và Trần Gia Thiện giao tình mấy chục năm trời, Tạ Kiếm Nam và Trần Tĩnh lại là đôi tình lữ có hôn ước trên người, tập đoàn Đại Nhã và Tạ gia cùng một giuộc, Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam tất nhiên đảm bảo Tạ gia và Đại Nhã nắm cổ phần quá nửa, như vậy cổ phần để lại cho Cẩm Thành còn chưa tới 10%.
Triệu Cẩm Vinh càng nghĩ càng hận, Khoa vương vốn là nhà máy điện tử của Cẩm Thành phát triển lên, trừ coi trọng thị trường đầu đĩa ra, còn muốn mượn sức ảnh hưởng của Tạ gia hòa hoãn quan hệ căng thẳng với Chu Phú Minh.
Con mẹ nó chứ, dẫn sói vào nhà rồi.
Từ mới đầu hợp tác, Tạ gia mặc dù không cưỡng cầu nắm quyền khống chế cổ phần, nhưng phái Tạ Chiêm tới giữ chặt lấy quyền kinh doanh, dẫn dắt Khoa Vương đi theo con đường nhất định phải tăng đầu tư mới phát triển được.
Tiếp theo đó là đưa Đại Nhã vào đầu tư, Cẩm Thành chính từ bước này đã hoàn toàn mất đi sự khống chế với Khoa Vương.
Danh nghĩa cả ba nhà đều không khống chế cổ phần, cổ phần của Tạ gia phân tán trong tay Tạ Chiêm, Hải Thái, Chính Thái còn chưa tới 50%, nhưng thêm vào Đại Nhã, Tạ gia đã nắm tuyệt đối Khoa Vương rồi, Cẩm Thành gần như bỏ toàn bộ tài chính lưu động vào đó cũng chỉ miễn cưỡng nắm được 30% cổ phần.
Hiện thì hay rồi, muốn cổ phần của Cẩm Thành áp xuống còn chưa đầy 10%, Triệu Cẩm Vinh lấy thuốc lá ra, mắt ngày càng trở nên âm trầm, điếu thuốc bị vò nát, sợi thuốc lá vàng rơi lả tả trên bàn: Kinh người quá lắm.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đêm mùa đông ở Hong Kong chẳng lạnh mấy, Trương Khác khoác một chiếc áo lông, chống gậy cùng Hứa Tư tản bộ trên bãi biển.
Ánh trăng bạc ải khắp bãi cát, Trương Khác dùng di động gọi điện cho Đường Học Khiêm, thông báo những chuyện xảy ra ở Hong Kong, kỳ thực cũng không cần phải báo cáo cho ông, chỉ vì thuận tiện làm rõ vài chuyện mà thôi.
Tạ gia vẫn cứ coi Ái Đạt là kẻ địch giả tưởng, muốn mau chóng san lấp khoảng cách với Ái Đạt, hợp tác với điện tử Gia tín là hết sức cần thiết.
Cát Minh Tín không chỉ muốn trả đũa Tôn Thượng Nghĩa và Cát Minh Đức, còn muốn khôi phục lại lòng tin nhà đầu tư Hong Kong vào tập đoàn Gia Tín.
Yêu cầu chiếm 40% cổ phần của Khoa Vương không phải là quá đáng với thực lực của điện tử Gia Tín, càng huống chi Cát Minh Tín cần hạng mục này để xoay chuyển tình thế khó khăn.
Nhưng một điều có thể khẳng định là Tạ gia sẽ không bỏ quyền khống chế với Khoa Vương, cái bọn họ lấy được thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ, Trương Khác đã quá hiểu cách xử thế của nhà họ Tạ rồi.
Trương Khác ngồi xuống bãi cát, Hứa Tư ngồi ở bên, đặt áo khoác trên đùi, nghiêng đầu chăm chú nghe Trương Khác gọi điện thoại.
- Từ khi thành lập Khoa Vương tới nay, tài chính của Cẩm Thành gần như bị hút cạn, trừ khi chó đổi được tính ăn phân, nếu không Cẩm Thành sẽ bị Tạ gia làm vật hi sinh...
Nhìn Hứa Tư dùng khẩu hình nhắc chú ý ngôn từ, Trương Khác đưa tay ra đặt lên cánh môi hồng kiều diễm của cô, khẽ ấn một cái, Hứa Tư há miệng định cắn, Trương Khác cứ để cho cô cắn:
- Cháu nghĩ nếu Khoa Vương và điện tử Gia Tín hợp tác thành công, cổ phần của Cẩm Thành sẽ bị điều chỉnh dưới 10%, Cẩm Thành không tiếc trút tài chính lưu động vào Khoa Vương là muốn kiếm được khoản lớn từ thị trường đầu đĩa sôi động, sao có thể dễ dàng chấp nhận bị thu hẹp cổ phần? Khoa Vương hiện giờ đã tạm hóa giải áp lực tài chính, không cần thiết phải tăng vốn đầu tư, ít nhất với lập trường Cẩm Thành sẽ nghĩ như thế. Tạ gia phải ép Cẩm Thành nghe lời thì chuyện hợp tác này mới thành, cháu nghĩ tới lúc chúng ta cho Triệu Cẩm Vinh một đòn rồi.
Trương Khác chỉ nói rất kín đáo, một số lời chỉ nhắc tới là thôi, y cũng tiếc phí điện thoại đường dài lắm chứ, Đường Học Khiêm hỏi có muốn nói chuyện với Đường Thanh không, Trương Khác không muốn nói chuyện với Đường Thanh trước mặt Hứa Tư, liền bảo từ bãi biển về sẽ gọi lại.
Hứa Tư cũng vờ như hoàn toàn không nghe thấy Trương Khác nhắc tới Đường Thanh, hỏi:
- Chúng ta phải làm sao mới đả kích được Cẩm Thành.
- Chị còn nhớ lời em nói với chị năm 94 không?
- Cậu nói lăng nhăng suốt ngày, làm sao tôi nhớ hết được?
Hứa Tư chề môi ra:
- Chị nói tên Cẩm Hồ có hơi giống Cẩm Thành, em nói mua lấy Cẩm Thành không phải là giải quyết xong rồi sao?
Trương Khác nhắc lại:
- Chị xem, giờ chúng ta cách bước đó không xa nữa.
- Ồ, thảo nào cậu lại đắc ý như thế.
- Em nghĩ Tạ gia nhất định sẽ nhắm vào vấn đề tài chính eo hẹp của Cẩm Thành để gây áp lực, ép Cẩm Thành phải chủ động rút khỏi Khoa Vương.
Trương Khác tất nhiên là rất đắc ý:
- Em cũng muốn nhắm vào điểm đó, em vừa rồi gọi điện cho bác Đường là muốn thành phố tăng tốc điều chỉnh quy hoạch thành phố rõ ràng đã không còn phù hợp với tình thế phát triển hai năm qua ở Hải Châu nữa, em chỉ cần phương án này được tu sửa, sẽ lập tức khởi động khai thác thương nghiệp hóa quần thể kiến trúc cổ Đông Sa Điền, áp chế hình thành địa ốc thương nghiệp Tây Sa Điền, dưới áp lực hai phía, ngày tháng của Cẩm Thành sẽ ngày càng khó khăn... Triệu Cẩm Vinh cũng hoành hành ở Hải Châu lâu rồi, cần phải được bài học đích đáng, quan trọng nhất tất cả nhìn qua còn có vẻ như bọn chúng cắn xé lẫn nhau.
Có điều tính toán của Trương Khác hơi nhầm một chút.
Sau khi đạt thành hiệp nghị với nội bộ Cát gia, Cát Minh Tín và phòng hai, phòng ba cùng mở cuộc họp báo, tuyên bố chuyện nội bộ Cát gia mâu thuẫn vì tranh tài sản chỉ là suy đoán vô căn cứ của giới truyền thông.
Đồng thời cũng công bố ý hướng hợp tác giữa điện tử Gia Tín và Khoa Vương, biểu thị rõ Cát gia mặt dù gặp phải biến cố lớn, nhưng không mất đi tinh thần tích cực tiến thủ, Khoa Vương vừa đoạt được Tiêu Vương, truyền thông Hong Kong cũng có đăng rầm rộ, hai hành động này đúng là có tác dụng tăng cường lòng tin nhà đầu tư vào tập đoán Gia Tín.
Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam đã đàm phán ổn thỏa tất cả chi tiết hợp đồng với Cát Minh Tín ngay ở Hong Kong, phương án cụ thể là do điện tử Gia Tín mua lại 30% cổ phần trong tay Cẩm Thành, rồi tăng thêm tiền đầu tư có được 10% cổ phần nữa, vì không muốn khởi động đại hổi cổ đông tránh gây ra biến cố, điện tử Gia Tín khống chế hạn ngạch đầu tư dưới 200 triệu đô la Hong Kong.
Cẩm Thành đã không còn giá trị lợi dụng, thứ vô dụng thì phải bị vứt bỏ, Tạ Kiếm Nam căn bản không định để lại ngay cả 10% cổ phần cho Triệu Cẩm Vinh, hiện giờ chỉ cần thuyết phục ông ta ngoan ngoãn chuyển nhượng cổ phần cho điện tử Gia Tín là được.
Đêm ngày 11, Tạ Hãn Tĩnh gọi điện cho Triệu Cẩm Vinh, hi vọng tập đoàn Cẩm Thành chuyển nhượng 30% cổ phần cho điện tử Gia Tín, để tác thành chuyện hợp tác này, Triệu Cẩm Vinh chửi một tiếng rồi đập điện thoại, vậy là đồng minh thương nghiệp tuần trước thôi còn anh em thân thiết ở Hải Châu đã trở mặt thành kẻ thù.
Triệu Cẩm Vinh nhìn chiếc điện thoại bị đập nát, không ngờ dưới vẻ bề ngoài nho nhã của Tạ Hán Tĩnh là trái tim còn tàn nhẫn hơn chó sói, rùng mình, lập tập nghĩ tới gọi điện thoại cho Chu Phú Minh, không được, gọi cho Trương Hiểu Kiện, nhận được câu trả lời trước tiên gọi điện cho Tạ Hán Tĩnh hỏi rõ tình hình xem sao, đáng tiếc Triệu Cẩm Vinh ngồi suốt tới sáng không nhận thêm được một cuộc điện thoại nào.
Triệu Cẩm Vinh thẫn thờ ngồi cả đêm, chuẩn bị đi rửa mặt để gặp Chu Phú Minh thì hai vị khách không mời đẩy cửa đi vào: Dương Bá Tuấn phó giám đốc ngân hàng kiến thiết Hải Châu và Cao Chí Hoa nhân viên tín dụng phụ trách nghiệp vụ Cẩm Thành.