Trọng điểm tham quan chuyến đi Dallas này là cơ sở nghiên cứu phát triển của TI, tham quan thành quả nghiên cứu phát triển của họ.
Đường lối kinh doanh của doanh nghiệp điện tử Âu Mỹ có khác biệt lớn so với doanh nghiệp điện tử Nhật Hàn.
Doanh nghiệp Âu Mỹ chú trọng tính chuyên nghiệp, chuyên tâm vào nghiệp vụ chính, ví dụ như TI chuyên vào phục vụ bán dẫn, trên thị trường cực ít xuất hiện sản phẩm điện tử của họ, thậm chí người tiêu dũng còn chẳng hề nghe nói tới doanh nghiệp này.
Càng quá hơn nữa, doanh nghiệp Âu Mỹ có thói quen tách nghiệp vụ không phải hạch tâm ra, Engibous sau năm TI hơn một năm đã tách hơn 20 nghiệp vụ không phải hạch tâm ra bán trọn gói.
Vì sao TI đồng ý đem kỹ thuật đọc ghi đĩa quang của mình ra cùng Cẩm Hồ thành lập viện nghiên cứu Thái Khắc? Vì nó không phải nghiệp vụ hạch tâm của họ mà thôi.
Doanh nghiệp Nhật Hàn lại khác, họ chuyên vào tính hệ thống, cả hệ thống bao gồm kết cấu sản phẩm và kết cấu kỹ thuật hoàn chỉnh, giống như Samsung, họ chế tạo chip đầu nguồn, chế tạo sản phẩm, có đội ngũ marketing khổng lồ, toàn bộ sản phẩm điện tử họ đều sản xuất.
Do Nhật Hàn chuyên chú vào đường lối kinh doanh hệ thống, khiến kỹ thuật điện tử lạc hậu hơn Âu Mỹ, nhưng chiếm cứ đại bộ phận phân ngạch thị trường tiêu dùng, mà ngay cả ở thị trường chip điện tử chuyên nghiệp, phân ngạch bọn họ chiếm được cũng chẳng ít hơn doanh nghiệp Âu Mỹ.
Mục tiêu của Cẩm Hồ cũng là một kết cấu hoàn chỉnh, đường lối kinh doanh này quyết định doanh nghiệp Nhật Hàn mới là đối thủ tương lai, còn doanh nghiệp Âu Mỹ ở mức độ nào đó hoặc thời gian nào đó là đối tác cả Cẩm Hồ.
Mấy ngày ở Dallas, chuyện Trương Khác chuyên tâm nhất là mỗi ngày thăm dò xem Engibous lại đem khối nghiệp vụ nào liệt vào nghiệp vụ phi hạch tâm rồi.
Engibous chẳng hề keo kiệt, thoải mái đem thành tựu nghiên cứu mới nhất của TI cho Trương Khác xem, mặc dù nhân viên kỹ thuật của Cẩm Hồ có thể xem đăng ký kỹ thuật độc quyền là biết thành tựu mới nhất của TI là gì, nhưng Trương Khác thì khác, trình độ kỹ thuật của Trương Khác, cho dù người ta bày ra tài liệu gốc trước mắt, y cũng chẳng hiểu nó có ý nghĩa gì.
Song nhân viên công tác của TI biểu diễn công dụng từng kỹ thuật một ra, Trương Khác nhanh chóng hiểu được từng kỹ thuật có thể được ứng dụng quy mô lớn trong thị trường tiêu dùng sau này không.
Cẩm Hồ tốn hơn một năm mới phát triển ra được máy mẫu siêu cấp VCD, nếu TI rút tinh binh dũng tướng ra chuyên tâm vào đó, ít nhất cũng cần một năm.
Chẳng qua Trương Khác biết được phương hướng phát triển của đầu đĩa trong tương lai, mới bù đắp được chênh lệch kỹ thuật vốn không thể vượt qua giữ Ái Đạt và TI.
Ti ở phương diện giảm bớt lãng phí điện của chip điện tử cực kỳ xuất sắc, sau khi chứng kiến nhân viên TI xuyên bảy quả nho lại với nhau có thể làm một chip hoạt động, đúng là người ta há hốc mồm, Trương Khác còn khẽ chọc tay Thành Hán Chương nói:
- Nhìn thấy chưa, đó chính là sự chênh lệch.
Thành Hán Chương được nhắc nhở, thầm ghi nhớ lấy đó trọng điểm kỹ thuật sau này của Cẩm Hồ.
Dưới sự tháp tùng của các nhân viên cao tầng của TI, tiếp theo đó nhân viên công tác khác nhiệt tình giới thiệu với đoàn người Trương Khác kỹ thuật thông tấn di động tiên tiến nhất cùng phương hướng phát triển tương lai của thông tấn di động.
Trương Khác đồng thời cũng trực tiếp tỏ ý muốn thuê Trần Tín Sinh sau khi hợp đồng của hắn và TI kết thúc.
Lời Trương Khác là:
- Mục tiêu của Cẩm Hồ là muốn làm doanh nghiệp điện tử tiêu dùng lớn nhất của khu Đại Trung Hoa, trong quá trình này, tác dụng của TI với Cẩm Hồ sẽ càng ngày càng lớn.
Hàm ý là Cẩm Hồ sẽ ngày càng dựa vào tài nguyên kỹ thuật của TI, sự hợp tác giữa hai công ty sẽ ngày càng mật thiết.
Điều này chẳng phải là giả, hiện tại Cẩm Hồ và TI, C-Cube phân chia lợi nhuận thị trường chip giải, thị trường này năm 96 chiếm 6% tổng lợi nhuận của TI, đến năm 97 sẽ tăng lên 7%, cục diện này sẽ còn duy trì vào năm nữa, TI mỗi năm sản xuất các loại sản phẩm chip điện tử cho Cẩm Hồ mỗi năm kiếm được mấy triệu USD nữa.
Như thế Cẩm Hồ càng lớn mạnh, là nhà cung cấp linh kiện đầu nguồn, TI chắc chắn càng thu được nhiều lợi nhuận.
- Như vậy chúng ta cần một nhân vật quan trọng tăng cường liên hệ giữa hai công ty.
Trương Khác không quên lôi cả Đinh Lỗi sang (thực tế bị y lôi kéo sang rồi):
- Đặc biệt trong thời gian gần Cẩm Hồ hi vọng đưa vào hai hạng mục điện thoại di động và bán dẫn từ TI, cần một người thông thuộc kỹ thuật mau chóng thúc đẩy tiến trình hai hạng mục này, như thế phù hợp với lợi ích chung của hai công ty.
Đường lối kinh doanh chuyên nghiệp hóa của doanh nghiệp điện tử Âu Mỹ có ảnh hưởng rất sâu với TI, khiến TI trước nay có truyền thống như thế này: Cho dù nghiên cứu ra sản phẩm kỹ thuật nào đó, thì thà đem chuyển nhượng kỹ thuật đó đi, rất ít khi liên quan tới lĩnh vực thành phẩm cuối cùng, chuyên chú với vai trò nhà cung cấp linh kiện đầu nguồn.
Vì đường lối kinh doanh và truyền thống đó, tất nhiên TI là đối tác thích hợp nhất của Cẩm Hồ ở giai đoạn hiện nay, hoàn toàn không có sự cạnh tranh trực tiếp ở thị trường sản phẩm điện tử tiêu dùng, cũng không cần lo TI cố ý dùng linh kiện siết cổ Cẩm Hồ.
Cũng chính vì thế chuyện Trần Tín Sinh chuyển sang Cẩm Hồ không tồn tại trở ngại thực chất nào, cao tầng TI bao gồm của Engibous bày tỏ sự nuối tiếc, nhưng đồng thời đặt kỳ vọng cao vào việc Trần Tín Sinh chuyển sang Cẩm Hồ xúc tiến quan quan hệ giữa hai bên.
Trương Khác hi vọng đàm phán tiền kỳ hai hạng mục của Cẩm Hồ sẽ thành kỳ quá độ để Trần Tín Sinh chuyển sang Cẩm Hồ.
Ở hạng mục đóng gói chip bán dẫn, thử nghiệm thành phẩm không liên quan tới nghiệp vụ hạch tâm, hơn nữa khối nghiệp vụ này giá thành sức lao động lại chiếm tỷ lệ rất cao, chính TI cũng có ý tưởng đem sản nghiệp này chuyển sang TQ nơi có nguồn lao động giá rẻ.
Như thế mới có thể giữ được ưu thế tiếp tục cạnh tranh với hãng điển tử Đài Loan, liên doanh thành lựa chọn tốt nhất.
Ti cung cấp kỹ thuật hoàn chỉnh và một lượng nhỏ tài chính, Cẩm Hồ cung cấp cơ sở sản xuất và phần lớn tiền xây dựng nhà xưởng, Trương Khác không so đo được mất thời gian đầu, nhưng yêu cầu việc khai phát kỹ thuật do Thái Khắc tiến hành.
Ti trừ chuyên kỹ thuật chip ĐTDD còn có kỹ thuật di động hoàn chỉnh, nhưng đem so với sản phẩm của doanh nghiệp chuyên di động như Motorola, Nokia thì lạc hậu hơn một đời.
Thôi thì có hơn không, có được toàn bộ kỹ thuật sánh ngang với "cục gạch", còn hơn là chẳng có cái gì.
Từ hợp tác với TI ra, Trương Khác căn bản không có lòng tin có được kỹ thuật từ Motorola, Nokia hay Ericsson.
Trương Khác thăm quan tổng bộ TI năm ngày, thành tựu lớn nhất là được xem thành tự TI lấy làm kiêu ngạo, cấp cho ESS phương hướng nghiên cứu trọng điểm sau này, ngoài ra là thương lượng xong việc Trần Tín Sinh chuyển sang Cẩm Hồ ( phải trả cho TI 20 vạn USD tiền bối thường).
Ti Trung Quốc sẽ do cấp phó của Trần Tín Sinh là Chu Chinh Thanh thay thế.
Ngày 19 tháng 2, Trần Tín Sinh thực tế đã thành người của Cẩm Hồ, Trương Khác muốn hắn và Tiêu Tấn Thành ở lại đàm phán hạng mục với TI:
- Cẩm Hồ muốn lập hạng mục điện thoại di động, lực cản lớn nhất không ở kỹ thuật sản phẩm mà ở trong nước.
- Trong nước chưa có văn bản quy định sản xuất thiết bị thông tấn di động, quyền thẩm phê cuối cùng nằm trong tay bộ bưu điện, Khác thiếu gia nói tới lực cản ở phương diện này?
Trương Khác gật đầu:
- Đám doanh nghiệp di động như Motorola có quan hệ tốt với những quan to bộ bưu điện, cứ hỏi Diệp Kiến Bân sẽ rõ.
Do biểu hiện xuất sắc của Thịnh Hâm cho nên Ericsson mới mở được cánh cửa thị trường trong nước vào năm 95, tiếp đó rất nhiều doanh nghiệp di động học theo Ericsson, vì thế những trò mánh mung giữa bộ bưu điện và doanh nghiệp nước ngoài Diệp Kiến Bân biết quá rõ.