Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Xét từ thái độ của tỉnh trưởng Giang, tin đồn lần này hẳn là do phía Đổng Giản Niên một mình tung ra, bất kể chuyện có thành hay không, đều đả kích danh vọng của của thị trưởng, tiện cho ông ta nhanh chóng đứng vững chân ở Kiến Nghiệp, đồng thời lung lạc được một nhóm người, như thế sau này có tranh đấu với thị trưởng, ông ta không thua kém thị trưởng vì mình là người ngoài tới. Diêu Văn Thịnh phân tích:

- Nói rất có lý, nhưng mới chỉ là một con chim mà ông ta nhắm tới. Vương Duy Quân không chỉ con Diêu Văn thịnh là tâm phúc, còn coi là con cháu của mình, bắt đầu truyền nghề cho hắn: - Cậu chú ý tới lời Trương Khác nói không, sau khi Đổng Giản Niên liên hệ với tỉnh trưởng Giang mới bảo Tiết Minh Lâu liên hệ với cậu ấy. Tôi đoán chúng sáng hôm nay Đổng Giản Niên tới thăm dò thái độ của tỉnh trưởng Giang nhưng không thành công, ngược lại còn khiến cho tỉnh trưởng Giang bất mãn cho nên mới có cú điên thoại ấy... vì thế có thể nói tin đồn đó chủ yếu là để thăm dò thái độ của Giang Mẫn Chi, nếu ông ta có thành kiến với Cẩm Hồ, ít nhiều sẽ động lòng, sau này Đổng Giản Niên sẽ có thêm chỗ dựa để thường xuyên can thiệp vào của chính phủ, nhất là chuyện liên quan tới Cẩm Hồ. Nếu như không phải giữ hình tượng của cấp trên, Vương Duy Quân sẽ cười lớn: - Có điều hiện giờ xem ra Đổng Giản Niên vác đá đập chân mình rồi.

Diêu Văn Thịnh nghĩ tới một khá năng nữa: - Nếu Giang Mẫn Chi ủng hộ Đổng Giản Niên, vậy con chim thứ ba sẽ làm thị trưởng không thể chuyển chính lần này.

- Điều này thì không lo, dù sao trên tỉnh trưởng Giang cũng có bí thư Lý. Sau khi lên làm bí thư tỉnh ủy, ông ấy ít lên tiếng, nhưng trong địa bàn của mình, bất kỳ động tĩnh não cũng nắm trong tay ông ấy. Tôi đoán chừng chuyện này ông ấy ở bên cạnh nhìn thấy hết, quan trọng là ông ấy không bận tâm Đổng Giản Niên bày trò gì, ông ta quan tâm tới thái độ của tỉnh trưởng Gian hơn, nếu cần chắc chắn ông ấy sẽ lên tiếng cảnh cáo vào lúc quan trọng, có thể mới thể hiện được ảnh hưởng.

Diêu Văn Thịnh tuy thừa nhận năng lục và phẩm hạnh của Vương Duy Quân, nhưng trong lòng ít nhiều cho rằng ông ta thăng tiến nhanh như thế phần nào nhờ Cẩm Hồ, hiện nghe ông ta phân tích mới bội phục, đấu tranh quyền lực không phải những người sống phí hoài thời gian ở bộ ủy TW có thể hiểu được, mình gặp được cơ hội để tham gia, sẽ là vốn liếng cuộc sống quý giá.

Lúc này hắn chỉ muốn biết vẻ mặt Đổng Giản Niên sau khi biết tin sẽ ra sao.

Buổi chiếu ngày hôm đó Tiết Minh Lâu nhìn thấy Trương Khác dẫn một cô gái xinh đẹp vào văn phòng, cả hai mặc áo choàng màu sáng, cùng một kiểu khăn choàng, trông giống như một đôi tinh nhân, cô gái đó có thể nói là cô gái đẹp nhất mà hắn từng thấy, điều hiện giờ Tiết Minh Lâu không có nhã hứng thưởng thức vẻ đẹp của giai nhân, nhìn rõ mặt cô gái đó, hắn thầm giật mình.

Vội vàng pha trà cho hai người, mời bọn họ ngồi, Tiết Minh Lâu đi nhanh vào văn phòng Giang Mẫn Chi.

- Cái gì? Y đưa Hứa Tư tới gặp tôi? Giang Mẫn Chi rất bất ngờ, hơi nhíu mày lại, mặt sầm xuống, một lúc sau mới nói: - Vậy mời hai bọn họ vào.

Giang Mẫn Chi giao chuyện liên hệ với Cẩm Hồ cho Lục Văn Phu phụ trách, cùng việc thông Tiết Minh Lâu tỏ thái độ với sự kiện tin đồn vừa qua. Trương Khác nhìn ra thái độ không đem thành kiến cá nhân vào trong công việc, còn việc riêng giữa y và Giang Mẫn Chi, Giang gia không xen vào. Giang Mẫn Chi có lẽ cảm thấy như thế đủ làm Trương Khác yên tâm rồi, ông ta chỉ không biết được tình cảm Trương Khác dành cho Hứa Tư.

- Cậu muốn tôi tiến cử Hứa Tư tiểu thư thành ủy viên chính hiệp tỉnh? Giang Mẫn Chi cố trấn áp lửa giận, lạnh lùng hỏi.

- Hứa Tư tiểu thư là người đầu tư cho quỹ y học lớn nhất trong nước, chị ấy có một số kiến giải cá nhân về cải cách chế độ y tế trong nước, hi vọng có thể góp ý cho chính phủ, mong được tỉnh trưởng Giang giúp đỡ. Trương Khác mỉm cười, mắt nhìn thẳng vào Giang Mẫn Chi, ông đã vươn tay ra thì đừng tưởng dễ dàng rụt lại như thế, Trương Khác bày rõ tâm tư của mình trước mặt Giang Mẫn Chi.

- Vậy sao?! Xin nghe tâm đắc của Hứa tiểu thư, nếu đúng, tôi tất nhiên sẽ tiến cử. Giang Mẫn Chi ngả lưng vào ghế sô pha, không nhịn được lên tiếng mỉa mai:

Có điều Trương Khác không bận tâm, nhìn Hứa Tư khuyến khích, Hứa Tư không dám nhìn Trương Khác, bắt đầu giảng giải với Giang Mẫn Chi kế hoạch mới của cô về quỹ y học. Quỹ y học của Hứa Tư ban đầu vốn chủ yếu là hỗ trợ nghiên cứu bệnh nan y và mua máy móc liên quan, nhưng sau sự kiện đầu năm, quyết định gia tăng đầu tư, đồng thời cung cấp viện trợ kinh tế cho những người bệnh nặng hoặc mãn tính.

- Hiện giờ cải cách y tế quốc gia còn chưa bao trùm được hết tới tất cả người dân, đối với một gia đình bình thường, một căn bệnh nặng có thể khiến người ta táng gia bại sản, có một người bệnh mãn tính đủ khiến người nhà và thân thích không chịu nổi giánh nặng. Cho nên tôi muốn cung cấp một số viện trợ khẩn cấp cho những gia đình như thế, cho họ vay 70 - 80 % chi phí.

Giang Mẫn Chi lúc nà mới chủ ý: - Cho vay?

- Đúng vậy, tài chính của quỹ luôn có hạn, so với người cần chữa trị chỉ là muối bỏ biển. Cho vay có thể làm quỹ y học vận hành khỏe mạnh lâu dài. Quỹ không có năng lực kiểm định từng khoản tiền, cho nên chỉ cho vay nhiều nhất là 90% chi phí, là hi vọng gia định người bệnh có thể giúp quỹ khống chế chi tiêu, đương nhiên quỹ không phải cơ cấu tài chính, cho vay không lấy lãi, còn kỳ hạn cũng chiếu theo tình hình gia đình bệnh nhân ra hạn, 20 -30 năm cũng được. Hứa Tư tiếp tục giải thích:

Nói ra trong lòng Hứa Tư cũng có chút khổ sở, nếu năm xưa cô có thể vay được khoản tiền như thế, rất nhiều chuyện sẽ không xảy ra, có điều như thế cô cũng không gặp được Trương Khác, Hứa Tư quay đầu lại nhìn y, cười vừa ngọt ngào, Trương Khác cũng nắm nhẹ lấy tay cô.

Giang Mẫn Chi không chú ý tới động tác nhỏ giữa hai người bọn họ, có thể nhìn ra kế hoạch này không phải chỉ là cái cớ đối phó tới đây dằn mặt mình, điều này làm trong lòng Giang Mẫn Chi dễ chịu hơn, ông ta không phải là người không hiểu nỗi khổ của nhân gian, ông ta hiểu đây là kế hoạch tạo phúc cho hàng vạn nhà. Nếu như Hứa Tư chủ trì quỹ này, cái danh ủy viên chính hiệp là hoàn toàn xứng đáng, mình ra tay trước, không thể trách người ta, hít sâu một hơi để hoàn toàn bình tĩnh lại, Giang Mẫn Chi hỏi: - Quỹ này có quy mô lớn chừng nào?

- Năm nay dự kiến đầu tư 300 triệu, trong đó 70% là dùng tài trợ cho bệnh nhân, sau này có thể tăng thêm, toàn bộ tiền chia hoa hồng của tôi ở Cẩm Hồ sẽ đưa vào đó, những người khác... Hứa Tư nhìn Trương Khác: - Người khác cũng sẽ quyên góp hàng năm...

Dù trong lòng không thoải mái gì, Giang Mẫn Chi vẫn phải nói: - Tốt, đây là chuyện rất tốt, tôi phải cám ơn Hứa tiểu thư, không biết quỹ này có thể để sở vệ sinh và sở dân chính hiệp trợ quản lý không?

Trương Khác cười, điều kiện của Giang Mẫn Chi hoàn toàn trong dự liệu, Hứa Tư cũng trả lời theo kế hoạch: - Chuyện này tôi cầu mà chẳng được, quỹ sẽ do hội đồng quản lý, sở dân chính và vệ sinh có thể phái lãnh đạo tới đảm nhận ủy viên hội đồng.

Giang Mẫn Chi cuối cùng cũng mỉm cười: - Được, vậy mời Hứa tiểu thư đưa ra kế hoạch cụ thể, bên phía chính hiệp, tôi sẽ tiến cử ở cuộc họp thưởng ủy lần sau.

Ba người trò chuyện thêm một lúc, Trương Khác mới đem chuyện đặt cơ sở chế tạo LCD ở Tân Thái, Giang Mẫn Chi không nói gì, đối với ông ta mà nói hạng mục này ở Tân Thái còn tốt hơn ở Kiến Nghiệp, vì dù sao Kiến Nghiệp chịu sự lãnh đạo kép của tỉnh lần TW, chỉ cần hạng mục này đặt trong tỉnh Đông Hải là ông ta thở phào rồi, đồng thời cũng thầm thở dài, Đổng Giản Niên chuyến này thảm rồi...

- Không ngờ Trương Khác là kẻ si tình. Từ đầu tới cuối sự kiện này Tiết Minh Lâu chỉ nghe Giang Mẫn Chi bình luận như thế, không nói gì hành vi của Trương Khác, càng không nói gì tới Đổng Giản Niên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK