Lưu Văn Đào nhà ở Bắc Kinh, uống rượu xong không tìm chỗ tiêu dao khoái hoạt thì cũng đâu cần tới túc xá trong trường đảng?
Di động trong túi vang lên, Trương Khác lấy ra xem, Diệp Kiến Bân gửi tin nhắn tới nói bối cảnh Lưu Văn Đào không phức tạp, cha hắn Lưu Toàn Nghĩa từng làm phó chủ nhiệm văn phòng kinh tế quốc vụ viện.
Trương Khác đút di động vào túi, mạng lưới quan hệ TW thì y không rõ lắm, cần Diệp Kiến Bân nhắc nhở, Đường Học Khiêm ở phương diện này càng bế tắc, ông là cán bộ địa phương nhờ làm việc thực sự thăng tiến, không ở trong một nhóm thể lực nào, nên tất nhiên chẳng ai báo cho ông nội tình.
Lưu Văn Đào thấy Trương Khác cầm di động ra xem rồi cất đi, hỏi:
- Sao thế, xem giờ để về à, tối không tiếp bí thư Đường mấy ván rồi mới đi sao? Tôi nghe bí thư Đường nói sức cờ của cậu không tệ, liệu có thể cho tôi cơ hội xem một ván không?
Tuy trung tuần tháng 5 Cẩm Hồ đã đưa ra di động hỗ trợ nhắn tin tiếng Trung, nhưng nghiệp vụ tin nhắn trong nước còn chưa phát triển rộng rãi, Lưu Văn Đào không biết y vừa xem tin nhắn.
Trương Khác mỉm cười bình đạm, chẳng bóc trần lời hắn, thái độ của Đường Học Bá với Lưu Văn Đào hơi lạnh nhạt, dù có nói chuyện, cũng chẳng nhắc tới chuyện vụn vặt như thế với hắn.
Nhìn thần sắc Đường Học Khiêm, Trương Khác chứng thực suy đoán của mình, Nghiêm Văn Giới có lẽ điều tra về mình, nhưng hắn chẳng lẽ đem hết cả chi tiết nhỏ nhặt nói cho Lưu Văn Đào nghe? Nếu hắn làm thế thật thì vì sao phải làm thế?
Nơi ở trường đảng TW an bài cho các quan viên trung cao cấp khá được, phòng của Đường Học Khiêm có một phòng ngủ, một gian nhỏ có thể làm thư phòng hoặc nơi học tập, có cả phòng vệ sinh riêng.
Lưu Văn Đào mặt dày bám đuôi, Trương Khác và Đường Học Khiêm chẳng còn tâm tư mà đánh cờ, Trương Khác thấy Lưu Văn Đào ý chừng chưa định về, đánh qua loa một ván rồi cáo từ.
Đường Học Khiêm bảo Hứa Thụy Bình tiễn Trương Khác, ông giữ Lưu Văn Đào lại:
- Cục trưởng Lưu cũng thích cờ, làm với tôi mấy ván nào.
Đám Mã Hải Long đời ngoài trường, Địch Đan Thanh thì đã về nhà khách trước để xử lý công việc, Trương Khác và Hứa Thụy Bình vào xe, gọi điện cho Diệp Kiến Bân.
- Tôi vừa mới nghe ngóng, có nguồn tin bên lề nói, lớp bồi dưỡng quan viên cấp ti cục lần này của trường đảng TW, kỳ thực là chuẩn bị cho những quan viên đưa tới địa phương rèn luyện, do địa phương không thích TW nhúng tay vào bổ nhiệm nhân sự của mình, nên lớp bồi dưỡng thế này không có danh nghĩ chính thức..
Diệp Kiến Bân ở phía bên kia cười nói thoải mái, chẳng hề có chút khẩn trương nào:
- Đã thấy đơn giản chưa? Cha Lưu Văn Đào mặc dù chức vụ tối cao chỉ là phó chủ nhiệm văn phòng tiểu tổ lãnh đạo công tác kinh tế. Nhưng gần 20 năm qua, các đại lão phụ trách công tác kinh tế đều từ cái tiểu tổ này mà ra, cha Nghiêm Văn Giới là Nghiêm Khoan Hòa từng làm phó thư ký trưởng tiểu tổ này, khi đó một vị phó thư ký trưởng khác là phó thủ tướng Tằng Như Thánh.
Trương Khác dựa vào lưng ghế:
- Phó thủ tướng Tằng và Nghiêm gia quan hệ chắc không tốt lắm hả?
- Hẳn là thế, những chuyện này tôi vừa nghe ngóng từ chỗ lão gia tử, tiếc là không có thời gian, nếu không nghe lão gia tử kể những điển cổ này thú vị lắm.
Diệp Kiến Bân chép miệng tiếc nuối:
- Có điều bất kể nói thế nào Nghiêm Khoan Hòa nghỉ sớm, không có duyên với vị trí cao, nhưng mối quan hệ chưa chắc kém lão Tằng, mỗi tội là Nghiêm Văn Giới quyết tâm vào thương trường phát triển, Nghiêm gia không có ai đặc biệt xuất sắc kế thừa nguồn lực chính trị của Nghiêm Khoan Hòa. Cho dù là đứa con cả đưa con cả Nghiêm Nghị vừa mới lâm làm thị trưởng Văn Chu Chiết Đông, con rể Hậu Triều Quý - Từng là thư ký của ông ta - Hiện làm tổ trưởng tiểu tổ mậu dịch tài chính ban công tác kinh tế quốc vụ viện, tiền trình không tệ, chỉ có điều lại có mâu thuẫn rất sâu với Nghiêm Khoan Hòa, lễ tết ít khi về Văn Chu. Con gái Nghiêm Lỵ Hoa tổng giám đốc tập đoàn năng lượng Chiết Đông quan hệ vợ chồng với Hậu Triều Quý bình thường, thường không ở với nhau...
Nói tới đó hắn cười hô hố như nghĩ tới chuyện xấu xa gì đó:
- Nghiêm Văn Giới là con út, chắc là đứa xuất sắc nhất.. Nghiêm Khoan Hòa chỉ có một đứa con gái, trong đám cháu ông ta chẳng có nhân vật nào ra hồn. Hai đứa cháu gái còn chút phong vận, một gả cho người bình thường, một gả cho Chu Đạt phó chủ nhiệm ủy ban kiến thiết tục huyền. Chu Đạt và Chu Hưng Đông của công ty Nam Phương là chú cháu, có muốn nghe tôi kể mối quan hệ của Chu gia không... Ngoài ra Nghiêm Khoan Hòa còn hai đứa cháu gái bên ngoại...
- Nghe đau cả đầu!
Trương Khác day huyệt thái dương, cắt lời Diệp Kiến Bân:
- Tối anh làm xong việc chúng ta tới CLB Sáng Nghệ nói chuyện, Lưu Văn Đào khả năng là nhân vật khó giải quyết..
Ao nước đằng sau quá sâu, nếu bàn luận quan hệ sâu xa giữa các quan viên cao cấp trong nước có nói ba ngày ba đêm không hết...
Quan hệ của Nghiêm gia nghe qua có vẻ chẳng có gì đặc biệt khủng bố, nhưng Nghiêm Văn Giới sáng lập Hoành Tín gần 10 năm, ắt dùng tái phú của mình dệt lên tấm lưới càng phức tạp hơn, Nghiêm gia thông qua Hoành Tín tăng thêm ảnh hưởng khó mà đánh giá chính xác được.
Hứa Thụy Bình thời gian qua ở Bắc Kinh, cũng hiểu một vài chuyện về Nghiêm Văn giới, cảm khái nói:
- Nghiêm Văn Giới được coi là con cháu cán bộ cao cấp thực sự, nếu hắn phát triển ở sĩ đồ, nhất định sẽ dẫm lên vai người khác thăng tiến nhanh chóng.
- Quan trường trong nước có dấu vết thế tập, nhưng dù sao mấy năm qua đã hình thành quy tắc thăng tiến ổn định rồi, không gian thao tác không còn nhiều nữa. Con cháu cán bộ được chiếu cố, dễ được đề bạt là chắc chắn. Nhưng thực sự đề bạt vượt cấp thì thường mỗi người chỉ có một hai lần, có bao nhiêu người có quyết tâm có nghị lực chịu đựng tới hơn bốn năm chục tuổi đầu mới được phong quang? Tất nhiên còn cả đống con cháu cán bộ vất vả mà chẳng ngoi lên được.
Trương Khác thở hắt ra một hơi:
- Đem so ra thì cải cách hệ thống kinh tế trong nước tương đối hỗn loạn, cơ hội tận dụng nhiều, luồn vào lỗ hổng đã thành sở trường đám con cháu cán bộ, quan trọng nhất quyền lực chính trị không thể kế thừa, nhưng tích lũy lượng tài phú lớn có thể để cho đời sau. Đổi lại là tôi cũng thà phát triển ở thương trường, ít bị gò bó hơn.
Diệp Kiến Bân phải đi gặp một phó ti trưởng bộ giao thông, Trương Khác và Hứa Thụy Bình tới Thúy Viên đợi hắn.
Thúy Viên là một trạch viện tư ở ngoại thành Bắc Kinh, một kiến trúc viên lâm cuối thời Thanh, Ngô Khải Lập của địa ốc Gia Lý mua nơi này cải tạo thành một phần CLB Sáng Nghệ, so với cái trang hoàng lộng lẫy ở trong thành phố thì Thúy Viên khung cảnh u tĩnh, phong cách cao nhã, các cô phúc vụ chắc càng thêm tươi non.
Trương Khác lần này tới Bắc Kinh chơi vài ngày, chúc mừng sinh nhật Cố Trường Canh chỉ là cái cớ, quan trọng là muốn đem một số nguồn lực chính trị mà Cẩm Hồ kết nối được giới thiệu cho Đường Học Khiêm, lịch trình an bài rất rộng rãi, ở luôn tại Thúy Viên.
Hứa Thụy Bình lo Đường Học Khiêm có chuyện tìm mình muốn về, Trương Khác bảo hắn:
- Bác Đường biết anh đi với tôi, sẽ không vội tìm anh đâu, có cần đón cả chị dâu tới Bắc Kinh ở một tháng, sau đó mới tới Kim Sơn không?
- Tôi hẹn cô ấy Quốc Khánh tới Bắc Kinh chơi vài ngày rồi, ở một tháng thì thôi, tôi cũng không có thời gian ở bên cô ấy.
Hứa Thụy Bình xem ra còn chưa có giác ngộ, Trương Khác lắc đầu bảo:
- Có với không có thời gian cái gì, phía tôi điều một cái xe tới dễ lắm, chị dâu muốn hưởng phúc quan bà thì phải đợi vài năm nữa, anh phải để chị ấy thấy chút hứa hẹn chứ.