Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau vừa khéo Tống Bồi Minh tháp tùng Phương Hoành Thanh tới cầu Tứ Phượng thị sát công tác, Trương Khác nhận được điện thoại liền chạy tới, khi có cơ hội tiếp xúc riêng với Tống Bồi Minh, nhắc tới chuyện Thanh Đạt.

Trương Khác không nhắc tới chuyện vòi tiền hối lộ, Tống Bồi Minh chỉ nghĩ trấn Ích Long không chấp nhận yêu cầu chia đợt trả tiền của Trương Khác:

- Điện tử Thanh Đạt là đống hỗn độn, cậu giúp giải quyết là quá tốt rồi, được, tôi sẽ gọi điện hỏi chuyện này là sao.

Vì Trương Khác cho chính phủ vay 500 vạn khởi động hạng mục, việc nhỏ này, Tống Bồi Minh đương nhiên không từ chối giúp đỡ.

Hôm nay Phương Hoành Thanh cũng có mặt, Trương Khác không muốn ông ta nhìn ra điều gì, cám ơn xong liền rời đi, tới khách sạn Thành Kiến, tụ họp với nhóm Đinh Hòe.

Tống Bồi Minh gọi cú điện thoại này xuống, việc thu mua Thanh Đạt sẽ không còn vất đề gì nữa.

Buổi chiều Lưu Minh Huy nhận được điện thoại của trấn trưởng trấn Ích Long là Lưu Hoa, đồng ý điều kiện trả tiền theo đợi của họ, tên phó trấn trưởng kia không phụ trách việc này nữa.

Trương Khác mới biết được là tên phó trấn trưởng muốn ăn mảnh, chẳng trách được, vốn đàm phán rất tốt, mọi người không hề tăng thêm điều kiện ngoài, đột nhiên nhận được điện thoại của Tống Bồi Minh, trấn trưởng, bí thư trấn Ích Long không có mưu đồ gì, tất nhiên đoán ra được tên phó trấn trưởng kia ngầm giở trò, mới làm người ta rút thanh bảo kiếm Tống Bồi Minh ra.

Hứa Tư là đại biểu pháp nhân của Cty Việt Tú viết giấy ủy quyền cho Lưu Minh Huy, để hắn ký hợp đồng mua Thanh Đạt với chính phủ trấn Ích Long.

Khi Trương Khác tới khách sạn Thành Kiến thì bốn bộ máy tính đã được mang tới lắp đặt, giao diện là windows 95 mà Trương Khác không quen lắm, nhưng vẫn miễn cưỡng dùng được, đương nhiên làm y khó chịu nổi nhất là kết nối inte bằng đường giây điện thoại, người quen inte tốc độ ười mấy năm sau không chịu nổi cái tốc độ rùa bò đó.

Tô Tân Đông không phụ sự kỳ vọng của Trương Khác, bắt đầu từ lúc Trương Khác gửi 15 vạn đồng vào tài khoản, hắn ta bắt đầu tiến hành đi sâu phân tích đường lối kinh doanh khả thi của hạng mục đầu đĩa, hôm qua tới Hải Châu cùng Đinh Hòe, hắn ta tiến hành tìm hiểu sơ bộ xong, liền đưa ra phương án hiện giờ có thể sử dụng.

Bất kể mức độ khả thi của phương án này ra sao, Tô Tân Đông đúng là làm Trương Khác cảm giác bắt được báu vật.

Trương Khác nói với cả hai người họ:

- Tôi hi vọng các vị chia ra làm ba bước để đi, thứ nhất mau chóng đưa ra được máy mẫu, thứ hai là hoàn thiện chất lượng công năng máy mẫu đề đưa vào sản xuất đại trà, bước thứ ba mới thực thi phương án của các vị.

Đinh Hòe nói chắc chắn:

- Nếu chỉ cần đưa ra máy nguyên mẫu không chú ý kiểu dáng, mấy người trúng tôi có thể lắp xong trong mười ngày, miễn cưỡng xem được đĩa. Còn cần chất lượng đáng tin cậy, công năng toàn viện ngang với máy hiện tại của Vạn Yến cần ba bốn tháng...

Nói chung cuối cùng việc kỹ thuật chuyên môn do Đinh Hòe phụ trách, Tô Đông Pha phụ trách điều độ chỉnh thể hạng mục, Trương Khác tin rằng hắn ta có năng lực này, chẳng qua trước kia thiếu không gian phát huy; Lưu Minh Huy phụ trách đảm bảo hậu cần...

Lần trả tiền đầu tiên chỉ cần 20 vạn, Trương Khác muốn giữ lại giám đốc Thanh Đạt, nhưng trước khi vấn đề nợ của Thanh Đạt được giải quyết triệt để ông ta sẽ không có tinh lực tham dự công việc nhà máy.

Thị trường đầu đĩa năm sau sẽ nhảy vọt, chỉ cần có thể chen chân vào là kiếm được tiền, nhưng nếu muốn tồn tại được trong cuộc cạnh tranh tàn khốc về sau, phải tiến hành đầu tư kỹ thuật, bồi dưỡng năng lực kỹ thuật của bản thân. Cái đó hình như hơi xa, hiện giờ Trương Khác chỉ nhìn thấy thị trường bùng nổ vào năm 96, 97.

Kỳ nghỉ đông kết thúc ngày 16 tháng giêng, đó là ngày 16 tháng 2 năm 95, Đinh Hòe cùng năm kỹ sư ông ta đưa tới mua linh kiện từ các nhà cung cấp khác nhau lắp đặt chiếc máy nguyên mẫu đầu tiên.

Sáng hôm đó Trương Khác thò mặt tới lớp học, tỏ thái độ y chưa quên mình là học sinh của Nhất Trung, tiếp đó ngồi xe tới thẳng trấn Ích Long.

Chưa định hình được vỏ máy, tất cả linh kiện cố định trên bản, nếu đổi lại là mùa hè năm ngoái, Trương Khác nhất định cho rằng đây là cái máy rơi vỡ dưới đất, nhặt linh kiện đặt lên bàn.

Cầm lấy một cái đĩa VCD, Trương Khác dè dặt hỏi Đinh Hòe:

- Thứ xấu ỉn này có thể chạy được không?

- Chắc là được, sau khi cho đĩa vài phải mất mấy giây mới chiếu hình ra được, cũng may đây chỉ là chướng ngại phần mềm..

Nhìn Đinh Hòe đưa tay bật máy, tim Trương Khác thắt lại, dù sao kỹ thuật không phải là sở trường của y, khó tranh khỏi khẩn trương, nhìn màn hình TV lóe lên một cái, tiếp đó là đen xì trong 5 giây.

5 giây thật là dài, khi Trương Khác cho rằng thế là hỏng thì màn hình đổi thành màu lam, giữa có bốn chữ Điện Tử Thanh Đạt màu trắng, tiếp là hình ảnh động.

- Đây là phim gì thế?

Trương Khác thở phào hỏi.

Đinh Hòe nhìn Tô Tân Đông, Tô Tân Đông nhún vai, mấy kỹ sư cũng mù tịt, bọn họ chẳng biết cái đia này tên là gì, mặc dù lấy nó thí nghiệm rất nhiều lần.

- Điện tử Thanh Đạt trước kia nợ nần nghiêm trọng, chúng tôi liên lạc với rất nhiều nhà cung cấp có quan hệ trước kia, đều từ chối cung cấp linh kiện, nếu không dù là máy lắp tạm thời cũng tốt hơn nhiều.

Tô Tân Đông giải thích:

Trương Khác gật đầu:

- Không thể để chuyện này làm lỡ tiến độ, chúng ta lấy tiền mặt đặt hàng, bọn họ hẳn sẽ không ý kiến gì nữa, hiện giờ ông là giám đốc nhà máy, tôi không thể không cấp cho ông quyền chi tiêu, khoản tiền dưới 20 vạn có thể lấy trực tiếp từ chỗ Tương Vi, sau đó báo lại với tôi là được.

Trương Khác nói thế làm Lưu Minh Huy vô cùng hâm mộ, Tô Tân Đông mới tới Hải Châu chưa tròn 10 ngày đã giành được tín nhiệm của Trương Khác. Ít nhiều cũng có chút mất mác, dù là hắn muốn chi dùng cũng phải thương lượng với Tương Vi trước.

- Cái tên Thanh Đạt uy tín không được tốt, chúng ta nên thay đổi một chút.

Trương Khác trầm ngâm nói tiếp.

Lưu Minh Huy phát biểu ý kiến ngay:

- Sản phẩm tốt nhất là cùng tên với nhà máy, như thế đầu tư quảng cáo sẽ hiệu quả hơn.

- Ảnh đạt được không?

Đinh Hòe nói:

- Thanh đạt là chỉ âm thanh, ảnh đạt là chỉ đĩa phim, tôi thấy cái tên Ảnh Đạt rất hay.

Trương Khác lắc đầu:

- Thương hiệu phải có tính dung nạp lớn hơn, không thể để sau này chúng ta làm sản phẩm khác lại đổi tên, tôi quyết định dùng cái tên Ái Đạt.

- Ái Đạt à?

Tô Tân Đông lẩm nhẩm, rồi luôn miệng khen:

- Đúng, nên gọi là Ái Đạt, đợi khi sản phẩm định hình, có thể gọi là series Ảnh Đạt.

Chuyển đổi tên thành Ái Đạt tất nhiên do Lưu Minh Huy phụ trách. Xác định tên gọi mới là bước đầu tiên của hệ thống thương hiệu tiêu chuẩn, mà có tiêu chí hệ thống mới là bước đầu tiên cả kế hoạch maketing, Đinh Hòe, Tô Tân Đông, Lưu Minh Huy ai vào việc nấy, bản thân Trương Khác cũng chẳng nhẹ nhàng.

Trương Khác phải định ra phương án chiến lược thị trường, một số công tác ví dụ nghiên cứu thị trường có thể giao nhân viên phòng kế hoạch đi làm, nhưng phân tích tiền đồ cả nghành nghề, phân tích chiếc lược xí nghiệp cùng xây dựng thương hiệu, Trương Khác không hi vọng người khác có thể san sẻ được mấy gánh nặng ình.

Trương Khác mỗi buổi tối mời kỹ sư tới xóa mù kỹ thuật ình, đến cuối tháng hai mới gần như hiểu được kỹ thuật cơ sở. Ai bảo y xuất thân khoa văn, hiểu được kỹ thuật cơ sở chẳng phải là dễ dàng rồi, ít nhất đọc tài liệu tiếng Anh không trở ngại gì.

Thời gian rất eo hẹp, Trương Khác mang luôn tài liệu tiếng Anh tới lớp đọc.

Suốt cả kỳ nghỉ đông Trương Khác không chơi với mình làm Đương Thanh mới đầu rất không vừa lòng, nhưng thấy Trương Khác một lòng nghiên cứu kỹ thuật vượt ngoài phạm vi nhận thức của mình, Đường Thanh rất hiếu kỳ, lấy tài liệu tiếng Anh của Trương Khác ra đọc hai tiếng đồng hồ thì chán nản từ bỏ, song cực kỳ hứng thú với máy tính trong phòng Trương Khác.

Bởi thế tuy bận tối mắt, công việc của Trương Khác lại có thêm một hạng mục nữa, đó là dạy Đường Thanh sử dụng máy tính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK