Trời chiều xế bóng, Diệp Kiến Bân đi ôn chuyện cũ với Triệu Dương, hắn là vãn bối, nói chính xác ra là tới nhà thăm viếng. Đào Hành Kiện và Phó Tuấn mời đồng nghiệp cũ ở nhà máy Hương Tuyết Hải ăn cơm, tiếp xúc sơ bộ với tầng quản lý của Hương Tuyết Hải. Trương Khác tháp tùng Tôn Tĩnh Hương, Hứa Tư đi dự sinh nhật Giang Đào.
Giang Đại Nhi chọn một cách sạn có hạng ở thành phố tổ chức sinh nhật cho cha, cô và Hứa Duy xin nghỉ học về quê từ hôm qua, Trương Khác nghe nói Tôn Tĩnh Mông cũng tới Huệ Sơn thì mày nhướng lên, không biết giữa cô ta và Giang Đại Nhi có giao tình thế nào, có điều Tôn Tĩnh Mông có cổ phần tại Thế Kỷ Hoa Âm, coi như là nửa bà chủ của Giang Đại Nhi rồi.
Còn về phần Trương Thiết Lâm, hắn nhìn thấy Đào Hành Kiện thì giật nảy mình, sợ xảy ra thêm rắc rối, hắn sớm được xác định ngồi vào ghế tổng giám đốc phía Trung Quốc của công ty liên doanh, nên sau khi phương án bị tỉnh bác bỏ, hắn lập tái sai người đuổi Đào Hành Kiện khỏi Hương Tuyết Hải.
Mặc dù Đào Hành Kiện bị đuổi đi rồi, nhưng chuyện liên doanh bị trì hoãn tới tận bây giờ chưa giải quyết được, phải nói người làm Trương Thiết Lâm hận thấu xương cũng nhiều lắm, lái xe hàng chửi hắn trên đường quốc lộ là một người trong số đó, Đào Hành Kiện càng chắc chắn.
Đào Hành Kiện rời Huệ Sơn nửa năm không rõ tung tích, Trương Thiết Lâm muốn làm gì cũng không được, nay chuyện liên doanh đang ở thời khác quan trọng, gặp lại Đào Hành Kiện làm hắn có cảm giác không lành.
Trương Thiết Lâm nhớ lại chiếc Audi A8 biển quân đội và chiếc VS 40, vậy thủ đoạn đê tiện không dùng được rồi, như năm ngoái Tạ Kiếm Nam đập xe của người ta, với ưu thế của Tạ gia, Chu Cẩn Du còn là thị trưởng, cuối cùng phải đền người một chiếc BMW mới dẹp yên được, có một số con cường long, địa đầu xà không chọc vào nổi.
Đào Hành Kiện là người Huệ Sơn, mùa xuân hoa nở về quê cũng chẳng phải có gì đặc biệt, chỉ là thân phận những người hắn đi cùng làm Trương Thiết Lâm không yên lòng, thầm suy tính xem tìm ai để nghe nóng thân phận những người này.
Trương Thiết Lâm nhớ tới Diệp Giang Thiên, chủ tịch tập đoàn Giang Thiên, nếu không có Tạ gia thì ông ta là người giàu nhất Huệ Sơn, nhưng Tạ gia mới tới Huệ Sơn mười năm trước, còn Diệp Giang Thiên là địa đầu xà thực sự ở đây.
Đám người kia không thể vô duyên vô cớ tới Huệ Sơn được, nói không chừng Diệp Giang Thiên biết chút tin tức gì đó, Trương Thiết Lâm gọi điện cho ông ta.
Sinh nhật cha Giang Đại Nhi có mời cha con Diệp Giang Thiên, Diệp Hồng, nhưng lúc này ông ta còn chưa gặp đám Trương Khác.
Diệp Giang Thiên trong lòng xem thường Trương Thiết Lâm, nhưng hắn là thư ký của Chu Cẩn Du, lại phụ trách việc đàm phán liên doanh, ông ta muốn nhận được việc xây dựng nhà máy liên doanh thì phải lấy lòng Trương Thiết Lâm.
Diệp Giang Thiên chẳng biết A8, VS 40 gì cả, nhưng Trương Thiết Lâm kéo ông ta đi tiêu khiển, vội đồng ý cùng hắn tới chỗ khoái lạc hôm qua gặp mặt, rời khỏi bãi đỗ xe mới nhớ ra chuyện sinh nhật của Giang Đào, nhưng bên nặng bên nhẹ thế nào ông ta tất nhiên phân rõ ràng, nên gọi điện cho Giang Đào cáo lỗi, trong điện thoại nói sẽ bảo Diệp Hồng tới uống rượu sinh nhật tạ lỗi, cho thấy ông ta là người khôn khéo, không để mất lòng một ai.
o0o
~~Khách sạn tổ chức sinh nhật gần tiểu khu nhà Giang Đại Nhi, vợ chồng Giang Đào từ sớm đã qua chuẩn bị, đám Trương Khác tới thẳng nhà Giang Đại Nhi, trừ Hứa Duy, Tôn Tĩnh Mông còn có Kính Phi Hồng cùng một số đồng nghiệp, thân thích của Giang Đại Nhi cũng ở đó, đám Trương Khác không kiếm được chỗ, quyết định tới khách sạn trước để chờ.
- Hôm qua Đại Nhi chỉ thuận miệng nói thế mà cậu tới thật à?
Hứa Duy ở lại giúp Giang Đại Nhi chào hòi thân thích nhà họ Giang, hôm qua mẹ Giang Đại Nhi đúng là chỉ thuận miệng nói thôi, không ngờ Trương Khác rảnh rỗi, còn kéo cả Hứa Tư tới.
Trương Khác cười nói:
- Bọn em không phải là không mang quà nên không dám tới, chẳng lẽ lại kém hơn chị à.
Giang gia ở Huệ Sơn quan hệ không tệ, thuê hết cả đại sảnh tầng hai của khách sạn ba sao, có chừng 26 bàn, một số vị khách quan trọng có tên chỗ ngồi, hiện đã có người tục tục tới, đám Trương Khác được an bài trong phòng bao sát đại sảnh.
Khoàng 6 giờ, Giang Đại Nhi đột nhiên chạy vào, Trương Khác thấy vẻ hớt hải hoảng hốt của cô, hỏi:
- Đại Nhi, gặp ma à?
- Gần giống gặp ma.
Giang Đại Nhi ôm ngực thở, trong đôi mắt tuyệt mỹ không hề hoảng loạn, vẫn trong suốt rực sỡ, dần dần có sự tự tin, khiến dung mạo của cô càng thêm xuất chúng, cánh môi đỏ mê người cong lên thành nụ cười lém lỉnh.
Hứa Duy ở đằng sau chen vào, quay lại nhìn ngoài cửa:
- Diệp đại thiếu gia đuổi tới rồi.
Trương Khác cau mày, trước khi tới Huệ Sơn y không nghĩ mình ghét gặp ai, giờ nghĩ thì thấy dù gặp Tạ Kiếm Nam cũng còn hơn gặp Diệp Hồng.
Diệp Hồng đẩy cửa thỏ đầu vào, tóc vuốt keo bóng lộn, ăn mặc đỏm dáng, mắt láo liên, có điều khi nhìn qua Hứa Tư, chị em Tôn Tĩnh Hương cũng không dám sỗ sàng, mắt nhìn chăm chăm lên người Giang Đại Nhi, vẻ mặt hết sức giả tạo:
- Đại Nhi, sao em ngồi ở đây? Bên ngoài có rất nhiều bạn bè người thân cần em tiếp đón đấy.
- Đại Nhi vào đây nghỉ, hay là anh cũng ngồi chơi một chút.
Trương Khác gác tay lên lưng ghế, quay lại nhìn Diệp Hồng.
Diệp Hồng muốn vào ngồi lắm, nhưng nhìn ánh mắt rất bất thiện của Trương Khác, lòng giật đánh thót, ngay Tạ Kiếm Nam còn bại trong tay y hai lần, mình có là gì, cười ngượng ngập, không nói gì thêm, lui ra ngoài.
Diệp Hồng đi ra, Giang Đại Nhi mới thở phào:
- Chẳng hiểu sao hắn lại ngán Trương Khác thế nhỉ?
Hứa Tư hé miệng cười, hoàn khố tất nhiên phải do hoàn khố trừng trị.
~o0o
~~Tạ Kiếm Nam nhận được điện thoại của Diệp Hồng, nghe nói Trương Khác và Hứa Tư tới Huệ Sơn tham dự sinh nhật của Giang Đào, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, có thể nói hắn hiểu thân phận và địa vị của Trương Khác hơn bất kỳ ai, Trương Khác và Hứa Tư không thể chuyên môn tới dự tiệc sinh nhật này được.
Đối với Tạ Kiếm Nam mà nói, Trương Khác là người duy nhất khiến hắn bất an, nhận được điện thoại của Diệp Hồng, hắn đứng ngồi không yên. Lúc này Trương Thiết Lâm gọi điện tới, nhìn số trên màn hình, vốn định mặc kệ, nhưng do dự một chút rồi nhận điện.
Diệp gia là đối thủ cạnh tranh tiềm tàng của Hải Thái, Tạ Kiếm Nam hiểu Diệp Kiến Bân tất nhiên hơn hẳn Diệp Giang Thiên, nghe Trương Thiết Lâm nói tới chiếc Audi A8 và VS 40, liên hệ với cú điện thoại của Diệp Hồng, hắn liền liên hệ ngay ra được kết quả.
Tạ Kiếm Nam được nghe mẹ hắn nhiều lần nhắc tới Đào Hành Kiện rồi, một người như thế đi cùng Trương Khác, Diệp Kiến Bân tới Huệ Sơn, làm người ta phải suy nghĩ.
Tạ Kiếm Nam mặc dù không ưa Trương Thiết Lâm, nhưng hắn càng ghét Trương Khác hơn, nên tới thẳng chỗ Trương Thiết Lâm, Diệp Giang Thiên.
- Cái gì, Đào Hành Kiện sao lại đi cùng người của Thịnh Hâm và Ái Đat?
Trương Thiết Lâm nghe Tạ Kiếm Nam kể thân phận của Trương Khác, Diệp Kiên Bân thì cả kinh.
Với Diệp Giang Thiên thì đây chẳng phải chuyện liên quan tới ông ta, nên nói thoải mái:
- Nói không chừng là thuận đường qua Huệ Sơn để xử trưởng Trương nhìn thấy thôi, không cần thần hồn nát thần tính như vậy..
Tạ Kiếm Nam lắc đầu:
- Đào Hành Kiện năm ngoái đưa được tài liệu tới chỗ Từ Học Bình là có vấn đề, tuy nói là có hai thanh niên của Tân Hoa xã và ủy ban thương mại tố giác, nên mới tới tai Từ Học Binh, nhưng cho hai người biết, quan hệ giữa Trương Khác và Từ Học Bình không tầm thường, chuyện này quá trúng hợp đấy.
Hắn cũng không chắc là Trương Khác có ý đồ gì hay không, dù khích bác cho Trương Thiết Lâm đối địch với y cũng không có mấy tác dụng, chỉ theo thói quen suy đoán theo hướng bất lợi nhất.