Trương Khác nhìn Địch Đan Thanh mặc một chiếc quần trắng, rất mỏng, mông bó căng, dưới ánh đèn có thể nhìn thấy mờ mờ quần lót ren màu đỏ, thân trên mặt áo voan không tay, lộ ra cái rốn nho nhỏ, Trương Khác quen nhìn trang phục công sở chính thống của cô, lúc này cảm thấy Địch Đan Thanh gởi cảm thành thục khác thường, cũng không ngờ cô mặc loại quần lót sexy nhỏ như như thế, nhe răng cười.
- Lúc này còn có chuyện gì?
Địch Đan Thanh giờ mới nhận ra thay y phục quá vội, quần mỏng, áo ngắn, vẫn cố trấn tĩnh hỏi.
- Tôi và chị Vãn Tình vừa thương lượng xong, định giảm cổ phẩn ở Ái Đạt xuống 6%, lấy ít tiền mặt gửi vào ngân hàng nào đó ở Châu Á, cung cấp khoản vay lãi xuất thấp cho tỉnh Giang Nam, chuyện này chị an bài hộ tôi.
Trương Khác tính chuyện này tạo thanh thế cho Từ Học Bình, và lại lũ lụt đã qua, công tác xây dựng lại không thể trì hoãn được.
- Nghe thấy hô to gọi nhỏ, còn tưởng là chuyện gì, thì ra là thương lượng việc này.
Địch Đan Thanh lẩm bẩm, thấy Trương Khác ngẩng đầu lên nhìn, chuyên tâm lấy sổ tay ra viết lại, cứ như vừa rồi không hề nói gì vậy.
Trương Khác thầm nghĩ chắc lúc đó Tạ Vãn Tình bị đau kêu ra tiếng làm Địch Đan Thanh đứng ở ban công nghe thấy, đành vờ hồ đồ, dặn thêm vài việc nữa rồi bảo Địch Đan Thanh về phòng.
Thương vụ Cẩm Hồ mới được thành lập, tiền đồ ra sao còn chưa được rõ ràng, nhưng giá trị của Ái Đạt xí nghiệp hạch tâm của Cẩm Hồ thì không cần nghi ngờ, cho dù không xét tới tương lai phát triển, Trương Khác và Tạ Vãn Tình liên hợp bán ra 200 vạn cổ phiếu định giá 120 triệu USD, tính với quy mô lãi ròng 300 triệu USD năm 98 của Ái Đạt mà nói, chỉ số P/E chưa tới 7 phần.
*** Hệ số giá trên thu nhập một cổ phiếu ( Price to Earning Ratio) tính bằng cách lấy giá thị trường bình quân của cổ phiếu do doanh nghiệp phát hành trong một kỳ nhất định chia cho thu nhập bình quân trên một cổ phần mà doanh nghiệp phải trả cho nhà đầu tư trong kỳ đó.
Ngày hôm sau Địch Đan Thanh fax cho Quách Tùng Duyên, Trần Văn Thông, Mã Văn Cừ chuyện này, nhanh chóng có được câu trả lời, Quách Tùng Duyên thèm khát sản nghiệp hạch tâm của Cẩm Hồ từ lâu mấy phút sau đã trực tiếp gọi điện cho Trương Khác:
- Chỉ 6% có phải là hơi ít không?
Từ khi khởi động hạng mục Trung Tinh Vi Tâm, Vân Nguyên và Cẩm Hồ hợp tác phật thiết, cho nên Quách Tùng Duyên hiểu khá rõ tình hình của Cẩm Hồ, đừng nói 6% này chia cho mấy nhà, chỉ phân cho một mình Quách gia, ông ta cũng thấy quá ít.
- Cẩm Hồ hi vọng cùng Vân Nguyên, Vạn Nghiệp, Nam Dương có quan hệ mật thiết hơn, để các đối tác có cơ hội hưởng lợi nhuận nghiệp vụ hạch tâm của Cẩm Hồ.
Trương Khác giải thích:
- Số tiền có được qua lần chuyển nhượng cổ phần này vừa khéo bù đắp lại khoản đầu tư hải ngoại có khả năng tạo ra thiếu hụt tài chính với Cẩm Hồ.
Địch Đan Thanh nghe Trương Khác ba hoa, đảo lộn hết cả sự thực, chỉ biết lắc đầu, thầm nhủ sau này mà tin lời y đúng là bị ma xui quỷ khiến rồi.
Trương Khác vắt chân chữ ngũ, tiếp túc nói ba lăng nhăng:
- Sau này chúng tôi còn có an bài tương tự, quan trọng là mọi người phải có lòng tin vào Cẩm Hồ mới được, nếu Vạn Nghiệp, Nam Dương đều lựa chọn từ bỏ, Vân Nguyên sẵn lòng tiếp nhận 6% này, tôi hết sức cảm tạ.
Kết thúc cuộc điện thoại với Quách Tùng Khuê chưa lâu, liên tiếp Trần Văn Thông, Mã Văn Cừ, Hà Chiếu Khuê gọi điện tới, đều nói sẽ dùng tốc độ nhanh nhất gửi tiền vào tài khoản của Cẩm Hồ.
Tập đoàn Vạn Nghiệp của Trần Văn Thông vào thời đỉnh cao tài sản hơn 3.5 tỷ USD, sau cơn bão tài chính, tài sản bị sụt giảm nghiêm trọng, lại thêm bạo loạn bài Hoa, quy mô tài sản chuyển đi vẫn hơn 1 tỷ USD.
Mã thị gia tộc tập trung tài sản vào tập đoàn hải vận Nam Dương, tuy nói bị cơn bão tài chính Châu Á đả kích, dù sao ảnh hưởng bạo loạn bài Hoa không lớn, tài sản cẩn chuyển đi chưa tới 300 triệu USD, căn cơ tập đoàn không hề tổn hại.
Quy mô của Hà thị gia tộc nhỏ hơn Trần gia, Mã gia nhưng tài sản có thể chuyển đi lên tới 500-600 triệu USD.
Số cổ phần lần này Trương Khác nhường ra với bọn họ mà nói thực sự là quá nhỏ.
Còn về phần khoản vay cứu nạn, Quách Tùng Duyên tiến cử một ngân hàng Singapore, đồng thời sau khi hiểu rõ ý đồ thực sự của lần chuyển nhượng cổ phiếu này, chủ động đề nghị tới Singapore tác thành việc này.
Tối hôm đó Quách Tùng Duyên ở Singapore gọi điện về nói:
- Tôi đã nói chuyện với chủ tịch Khâu Diệu Tổ của ngân hàng Hoa Thương, ông ấy rất vui vẻ tác thành việc này, ngoài ra ngân hàng Hoa Thương sẽ quyên tặng 20 vạn đô la Singapore biểu thị an ủi cảm thông, xét thấy công tác xây dựng sau thiên tai hết sức bận rộn, ông ấy sẽ tới Kim Sơn liên hệ với các quan viên hữu quan.
Quách Tùng Duyên có uy vọng cực cao ở Malaysia và Singapore, có điều ngân hàng Hoa Thương nhiệt tình như thế làm Trương Khác bất ngờ, Địch Đan Thanh nói trúng ngay điểm mấu chốt:
- Liệu có phải ngân hàng Hoa Thương muốn nhận nghiệp vụ gì đó của thương vụ Cẩm Hồ tại ĐNÁ?
Ngân hàng Hoa Thương chỉ đứng thứ 4 ở Singapore, thương vụ Cẩm Hồ có nghiệp vụ ở ĐNÁ, đúng là chẳng nghĩ tới việc hợp tác với họ, không biết họ có ý đồ gì, nhưng chuyện hiện tại làm xong đã, sau này có hợp tác hay không lại là chuyện khác.
Tài chính cấp tỉnh vì phải gánh món nợ gần 10 tỷ đồng của công ty đầu tư quốc hữu tỉnh, lần này không chỉ phải bỏ khoản lớn cứu nạn, mà còn vì bị thiên tai, các nguồn thuế ảnh hưởng nghiêm trọng, đủ các chuyện gộp vào làm tài chính tỉnh vốn giật gấu vá vai càng thêm túng thiếu.
- Khoản vay 200 triệu USD cứu nạn có lẽ không giải quyết được căn bản vấn đề, nhưng cũng làm tỉnh thở phào được một hơi.
Ngày 7 tháng 8, Trương Khác quyết định trước khi rời Kim Sơn tới nhà Từ Học Bình ăn cơm với Tạ Vãn Tình, Chỉ Đồng, Chu Thục Huệ, đợi tới 1 giờ sáng Từ Học Bình mới về nhà.
Từ Học Bình mày được giãn ra một lần hiếm hoi:
- Thế mà cháu chẳng để lộ ra chút nào.
- Cháu cũng mới làm hai ngay thôi.
Trương Khác nói:
- Hôm kia cháu trao đổi với chị Vãn Tình nhường ra một phần cổ phần Cẩm Hồ lấy tiền mặt, rồi chuyển khoản tiền sang ngân hàng Hoa Thương Singapore, tiếp đó do Hoa Thương cung cấp khoản vay lãi xuất thấp cho tỉnh, tỉnh có thể đem khoản tiền này vào kế hoạch cứu nạn.
Từ Học Bình khẽ "ồ" một tiếng, ông hiểu vì sao Trương Khác bày trò phức tạp như vậy:
- Cháu đúng là lắm trò, chuyện phức áp như vậy mà hai ngày đã xử lý xong rồi.
- Cũng bất đắc dĩ thôi ạ.
Trương Khác nhún vai:
- Trong nước gặp thiên tai làm động lòng đồng bào Hoa kiều ĐNÁ, vì chuyện này mà ông Quách Tùng Duyên tạm bỏ công việc sang một bên, bay qua Singapore để thực hiện.