Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái tên đó lúc nào cũng thô lỗ, không biết lần đầu tiên phải ôn nhu với cô một chút. Tôn Tĩnh Mông dìu Trần Phi Dung từ nhà vệ sinh ra, thấy cô đi thôi mà cũng đau nhăn mặt lại, nhớ tới bản thân cũng từng trải qua việc tương tự, không nhịn được lên tiếng oán giận.

- Không... không phải đâu … Bị Tôn Tĩnh Mông nói thẳng ra, Trần Phi Dung thẹn đỏ mặt, cúi gằm xuống không dám nhìn Tôn Tĩnh Mông, nhưng vẫn lên tiếng giải thích cho Trương Khác: - Anh... Anh ấy rất ôn nhu, chỉ là không biết vì sao lại đau như thế.

Tôn Tĩnh Mông thấy Trần Phi Dung thẹn thùng vô cùng mà vẫn lên tiếng biện họ cho Trương Khác, thầm mắng tên khốn đó không biết có cái gì khiến nữ nhân vì y như thế, nhưng quên mất chính bản thân cũng yêu tên đó hết thuốc chữa.

- Vậy sau này phải làm sao? Tôn Tĩnh Mông đương nhiên không lạ gì tình cảm giữa Trần Phi Dung và Đường Thanh, cô còn có thể tránh ba người ở cạnh nhau để khỏi phải xấu hổ, nhưng Trần Phi Dung lại khác, ngủ với chồng chưa cưới của bạn thân nhất, làm sao để đối diện với Đường Thanh chứ? Ba người đó luôn ở bên nhau, sau này phải xử lý thế nào?

- Tôi định qua vài ngày nữa sẽ đem chuyện này nói với Tiểu Thanh.

- Hả! Cô định tự mình kể với Đường Thanh à? Tôn Tĩnh Mông ngạc nhiên nhìn Trần Phi Dung, dù Đường Thanh ngầm thừa nhận quan hệ giữa cô và Trương Khác, nhưng nói với Đường Thanh lại là một chuyện khác, nhất là hiện giờ chuyện xảy ra với người bạn thân nhất của Đường Thanh.

- Tiểu Thanh từng nói với tôi... Trần Phi Dung nói nhỏ tới mức Tôn Tĩnh Mông ghé sát tai vào miệng cô mới nghe rõ:

- Cái gì? Đường Thanh từng nói với cô như thế thật à? Tôn Tĩnh Mông nghe xong, hai mắt tròn xoe nhìn Trần Phi Dung với vẻ không sao tin nổi.

~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~

Qua một ngày một đêm nghỉ ngơi và hồi phục, Trần Phi Dung cuối cùng cũng có thể hoạt động bình thường, cô không muốn nằm trên giường nữa, liền đi làm trở lại.

Mặc dù Trương Khác vẫn lo trong lòng Trần Phi Dung còn để lại mây đen, nhưng chiều theo ý muốn của cô, cùng cô tới Thương vụ Cẩm Hồ.

Đưa Trần Phi Dung tới tận văn phòng làm việc, Trương Khác một mình tới văn phòng Diệp Kiến Bân, nói chuyện không lâu thì Tống Chí Hữu quả lâm nghiệp Tân Quang gọi điện tới.

- Được, tôi biết rồi, tôi sẽ tới Hải Châu, chuyện đó không thành vấn đề, anh không cần phải lo, ngoài ra, tạm thời anh vất vả kiêm công việc hai bên, tôi sẽ mau chóng tìm cho anh trợ thủ thích hợp. Ngắn gọn vài câu, Trương Khác cúp điện thoại.

- Tống Chí Hữu bên phía Hải Châu có tin tức gì không hay à? Diệp Kiến Bân thấy Trương Khác nhận điện thoại xong đưa tay lên lên day huyệt thái dương, chuyện Hồ Kim Tinh vừa mới may mắn qua đi, chẳng lẽ hạng mục bột giấy có vấn đề ì rồi?

- Phía lão Tống không có vấn đề gì, chỉ thông báo tôi cần phải tham gia nghi thức khởi công hạng mục bột giấy, dù sao cũng là hạng mục gần chục tỷ, đúng là phải tới xem một chút. Chỉ là cuối cùng anh ta khéo léo xác nhận vấn đề tài chính của hạng mục, làm tôi cảm thấy Cẩm Hồ mãi mãi kiếm tiền không nhanh bằng tiêu.

Trương Khác hiểu lo lắng của Tống Chí Hữu, nói ra là vì sợ gần đây Cẩm Hồ đầu tư quá dàn trải, hiện giờ Cẩm Hồ liên quan tới cả địa ốc, ẩm thực giải trí, điện tử, làm giấy, sắt thép, đóng tàu, vận chuyển, khoáng sản, internet, nếu như một khi mắt xích nào trong đó có vấn đề tài chính nghiêm trọng, sẽ khiến dựa toán tài chính trở nên eo hẹp, không khéo lấy tạm mất tiền dùng cho hạng mục bột giấy. Hạng mục bột giấy xây dựng ba năm, tổng dự toán là gần 10 tỷ, tính ra mỗi tháng phải bỏ vào gần 300 triệu, tài chính không không thể đứt đoạn được.

- Năm ngoài Giấy Tân Quang lên TTCK huy động được 6.6 tỷ HKD, mặc dù một phần tiền để lại phát triển và khởi động hạng mục bột giấy, rồi Cẩm Hồ dùng cổ phần ở Tân Quang thế chấp cho HSBC vay khoản tiền tín dụng 9 tỷ, lúc đó tôi nghĩ, có khoản tiền này trong tay, lần đầu tiên kể thừ khi Thương vụ Cẩm Hồ thành lập tới nay có thể thở phào một hơi rồi, ai ngờ tiếp đó lại lập hạng mục LCD và mua ngân hàng Hoa Liên, sau này nếu mua cả ngân hàng Đạo Hanh, các cổ đông phải tăng vốn đầu tư theo tỉ lệ cổ phần, thế là cần một khoản tiền lớn nữa.

Trương Khác nói tới vấn đề tài chính, Diệp Kiến Bân thân là Tổng giám đốc Thương vụ Cẩm Hồ càng nhức đầu, dù sao hắn là người phụ trách cụ thể.

- Nếu như lần này sản nghiệp quặng sắt không sắp tăng nhiệt, để có thể nhượng ra một phần cố phiếu bán được giá tốt, chuyện đầu tư vào Hoa Liên sẽ để lỡ mất thời cơ. Trương Khác thở dài.

Diệp Kiến Bân gật đầu, hắn biết chuyện này Trương Khác từng nghĩ tới, chỉ là y bận rộn đủ việc quên mất, nhân cơ hội đề xuất ra. - Với tình cảm gia tộc Liên thị với ngân hàng Hoa Liên, thêm vào người sáng lập là lão tiên sinh Liên Doanh Châu vẫn còn khỏe, tôi đoán chừng trong cổ phần chuyển nhượng lần này, phần trăm của gia tộc Liên thị rất hữu hạn, Cẩm Hồ cần phải kiến lập quan hệ tốt với Liên thị gia tộc vẫn là cổ đông thứ hai, chuyến này đi Singapore bàn chuyện hợp tác, cậu thấy hay là để nhạc phụ của tôi qua đó, bọn họ cùng từ đại lục qua Hong Kong, nhạc phụ tôi hẳn có rất nhiều nhận thức chung với thành viên gia tộc Liên thị. Hơn nữa với tuổi tác của nhạc phụ tôi, cũng nên rút dần ra khỏi những chuyện vụn vặn cụ thể.

Đối với an bài này Trương Khác tất nhiên không có ý kiến gì, lần trước ở hôn lễ của Diệp Kiên Bân nếu chẳng phải vì chuyện với Tôn Tĩnh Mông làm y sợ đối diện với Tôn Thượng Nghĩa thì đã nói chuyện này rồi, an bài như thế là tốt nhất.

Mặc dù giống như bao đôi vợ chồng trẻ mới trải qua đêm tân hôn, lúc này Trương Khác chỉ muốn ở bên Trần Phi Dung, nhưng vì hạng mục bột giấy Trương Khác đành phải cùng Phó Tuấn rời Hong Kong về Kiến Nghiệp trước thời hạn, dù sao hôm sau Trần Phi Dung cũng về Hải Châu tham dự đám cưới một người họ hàng.

~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~

Mùa xuân đã tới, rau cải nở hoa, mèo cũng bắt đầu động cỡn, tâm tư một một kẻ cũng bắt đầu nhộn nhạo.

- Tào ca, lần này huynh đệ bọn em cùng đi giúp anh trợ chận, đảm bảo cô bé Trần Ninh đó không thể từ chối được. Quy một học kỳ, Vương Đào dần hiểu được thân thế của Tào Hổ, thành đàn em cùng tâm phúc số một của Tào Hổ ở Đh Đông Hải.

Trước kia Vương Đào cảm thấy gọi Tào Hổ là Hồ ca cực kỳ có phong phạm đại ca giang hồ, cảm thấy nghe như vậy rất có uy thế. Nhưng không ngờ chuyến đó vỗ mông ngựa lại mó vào nhầm dái ngựa, Tào Hổ tự cho mình cao hơn người một bậc, ở trưởng học chẳng thèm nhìn thẳng vào người khác, làm sao hài lòng với kiểu xưng hô hắn cho là "đầu đường xó chó" đó được, nhưng trước khi nghĩ ra được cách xưng hô khác làm nổi bật thân phận khí chất của mình, đành miễn cưỡng chấp nhận cách xưng hô Tào ca.

- Trước đó chỉ định trêu đùa nó cho vui, không ngờ cô em này rất thú vị, rất có cá tính, lần này xem ra không dùng độc chiêu sát thủ là không được rồi. Lâu như vậy mà không tán đổ được một đứa con gái bình thường, Tảo Hổ cảm thấy rất mất mặt với đám đàn em, lần này dẫn Vương Đào, Giang Đào cùng hai tên khác tìm Trần Ninh là để lấy lại thể diện, hắn đã chuẩn bị một kế hoạch tự cho là không cô gái nào không động lòng.

Hôm nay Trần Ninh ở trong phòng KTX một mình, bạn bè đã đi chơi hết, cô vừa ra ngoài nhìn thấy Tào Hổ mặt vênh vênh đắc ý, bên cạnh là mấy tên đàn em hô hào biết ngay lần này phiền toái rồi. Trần Ninh mặc dù không có kinh nghiêm xã hội nhưng rất thông minh lanh lợi, chỉ là nhìn thấy đám Tào Hổ đã dàn quân chặn ở cửa, có tránh cũng không tránh được nữa, trong lòng oán trách Vu Trúc đúng hôm nay lại bỏ đi chơi.

Tào Hồ mặc đồ tây thẳng tắp, tay cầm một bó hoa hồng đỏ rực, đứng bên chiếc Mercedes Z3 bắt mắt xoay ngang chắn trước cửa KTX nữ, xung quanh đứng còn có mấy tên hò reo hỗ trợ, chẳng biết là bạn học hay người hầu, chẳng biết đi tán gái hay đi chặn đường đòi nợ.

Trần Ninh nhìn Tào Hồ tưởng mình phòng lưu tiêu sái lắm, bình tĩnh cười tủm tỉm: - Cậu năm thứ mấy rồi?

Nụ cười Tào Hồ cứng lại trên môi: - Năm thứ nhất.

Trần Ninh lên giọng đàn chị: - Năm thứ nhất? Vừa mới vào trường đừng có chỉ biết đi tán tỉnh con gái, mau về mà học cho tốt đi.

- Em xem, tôi dẫn cả huynh đệ của mình tới chứng kiến, nếu em cự tuyệt, tôi không xuống nước được. Tào Hỗ mặt vẫn tươi cười, nhưng giọng điệu có chút vẻ uy hiếp.

****

Mình có kế hoạch khác cho Trần Phi Dung hay hơn nhiều, mỗi tội không đủ thời gian, lại sợ đi quá xa chẳng biết khi nào mới kết được truyện....

Hôm nay tới đây thôi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK