Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tới Cty Thịnh Hâm thì thấy Diệp Kiến Bân có vẻ hôm qua không ngủ ngon, Diệp Chỉ Đồng còn ngáp trộm, thầm nghĩ xem ra cả nhà họ Diệp hôm qua đều mất ngủ.

Nhà họ Diệp nhìn thấy tiền đồ xa rộng, liền quyết định nới lỏng điều kiện hợp tác với điện tử Ái Đạt, một đối tác như Trương Khác, người thông minh đều sẽ chọn phương thức đôi bên cùng có lợi, mưu cầu lợi ích thương nghiệp lâu dài, hoặc vĩnh viễn không trở thành đối thủ cạnh tranh.

Trải qua trao đổi đầy đủ trước đó, nên hai bên mau chóng bàn bạc ổn thỏa điều kiện hợp tác, Thịnh Hâm tiêu thụ sản phẩm của Ái Đạt tại địa khu Hoa Đông, chi 1500 vạn tiền đảm bảo, đồng thứa hứa không ăn chặn tiền đại lý cấp hai.

Trương Khác đương nhiên cho Thịnh Hâm ưu đãi về mặt giá cả.

Diệp Kiến Bân làm việc luôn có khí phách cực lớn, hai người vừa bàn xong điều kiện hợp tác, hắn gửi ngay 1500 vạn vào tài khoản của Ái Đạt:

- Hợp đồng có thể ký sau, tiền Ái Đạt cứ dùng trước.

Trương Khác đề cập tới vấn đề cho phép nhập khẩu trực tiếp linh kiện điện tử, nhưng nói rất uyển chuyển:

- Thời kỳ đầu không gian lợi nhuận của đầu đĩa cực lớn, nhưng thị trường chuyển biến từ thiếu hụt sang dư thừa cực nhanh, chi phí mua linh kiện nhập khẩu ảnh hưởng tới chính tới giá thành đồng địa, nếu có giấy phép nhập khẩu trực tiếp có thể tiết kiệm chi phí qua trung gian.

Diệp Kiến Bân cười:

- Ái Đạt còn chưa ra sản phẩm đã bố cục tầng tầng, nếu sau này thực sự xuất hiện cạnh tranh tàn khốc như cậu nói thì ai có thể là đối thủ của Ái Đạt?

Trương Khác lắc đầu:

- Theo tôi biết thì hiện giờ tập đoàn Tân Khoa đã có kể hoạch tiến vào thị trường đầu đĩa, hơn nữa bước tiến rất vững chắc, trừ linh kiện hạch tâm không có năng lực khai phát, những thứ còn lại đều tự nghiên cứu phát triển, nhìn có vẻ không linh hoạt bằng chúng tôi, nhưng tiềm lực vô hạn, dù sao Ái Đạt bắt tay vào từ con số 0 mới được nửa năm, cơ sở các phương diện đều rất yếu.

o0o

Buổi trưa dùng bữa qua loa ở nhà ăn của Cty Thịnh Hâm, cũng vì yêu cầu của Thiệu Tâm Văn tiến hành giao lưu với công nhân viên, tuy gọi là bữa ăn đơn giản cũng tới 2 giờ chiều mới xong, Thiệu Tâm Văn phải đứng lên nói đỡ mấy lần Trương Khác mới thoát thân được.

Chu Thúc Huệ buổi sáng đưa ba tiểu nha đầu tới bệnh viện thăm Hứa Duy, còn ở bên Hứa Duy hoàn thành kiểm tra sức khỏe buổi sáng, khi Trương Khác về tới bệnh viện thì họ đã đi.

Lâm Băng có việc về trường trước, Chu Tiểu Quân bạn trai của Lệnh Tiểu Yến tới, mặc dù chỉ gặp nhau một lần, nhưng Trương Khác nhớ rõ hắn học khoa chính pháp của Đại học Đông Hải, mùa hè năm nay sẽ tốt nghiệp, hỏi:

- Công tác ở tỉnh thành chứ?

Chu Tiểu Quân đứng dậy, nói với vẻ lấy lòng:

- Ủy ban thương mại tỉnh, tháng tám tôi mới tới báo danh.

Trương Khác nhìn thái độ là biết hắn tới đây quá nửa là nhắm vào bà nội Chỉ Đồng, buổi sáng Chu Thúc Huệ tới đây, không biết hắn có nóng lòng biểu hiện gì không, chỉ ầm ừ vài tiếng, không hỏi thêm về công tác của hắn.

Cơ quan trực thuộc tỉnh mỗi năm đều tới học viện đại học có tiếng tuyển mộ nhân viên công vụ quốc gia, với sinh viên mà nói đây là cơ hội cực kỳ hiếm có, Chu Tiểu Bân vào được ủy ban thương mại tỉnh, hoặc năng lực vô cùng xuất sắc, hoặc quan hệ lớn.

Trương Khác và Chu Tiểu Quân chỉ tiếp xúc rất ít, thấy hắn đối nhân xử thế không tệ, bối cảnh gia định không phải kém, nhưng không nói chuyện kỹ hơn, trong mắt đám Hứa Duy, y chỉ là một học sinh cao trung, chẳng có lập trưởng thảo luận vấn đề nghiêm túc tiền đồ nhân sinh.

- Những công việc lặt vặt của chị Hứa Duy đều bỏ hết rồi chứ?

Trương Khác đứng ở cửa, tay khoanh trước ngực, vẻ điềm tĩnh của y lúc này làm người ta không nhìn ra khí chất bất cần đời của hoàn khố, ngược lại còn có cảm giác phong độ nhã nhặn, chỉ nam nhân trưởng thành thành đạt mới có.

Khi Trương Khác không có mặt, Giang Đại Nhi hay nói về y, tới khi Trương Khác đứng trước mặt, cô lại không dám nhìn y.

Hứa Duy nằm trên giường, trông không có vẻ đã khỏi bệnh, cứ trừng trừng nhìn Trương Khác, cô vẫn giận chuyện Trương Khác buổi sáng tự ý quyết định thay mình.

Trương Khác cười ngồi xuống đối diện với Hứa Duy, hỏi:

- Buổi sáng kiểm tra đã có kết quả chưa?

- Sao nhanh như thế được? Tối có kết quả đã là nhanh rồi.

Hứa Duy giọng ngọt ngào, dù ngữ khí có chanh chua một chút cũng không làm người ta ghét.

Lệnh Tiểu Yến đang cùng Giang Đại Nhi ôn thi ở phòng khách nói vào:

- Nơi này điều kiện rất tốt, còn hơn ở khách sạn, trước khi thi được ở đây suốt thì tốt quá, không cần phải về trường chịu nóng bức dày vò nữa, chúng tôi mang cả sách vở và y phục để thay tới đây rồi.

Thấy Lệnh Tiểu Yến nháy mắt với mình, Trương Khác khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.

Trương Khác cũng chính hi vọng như tế, Lệnh Tiểu Yến và Giang Đại Nhi đều ở đây, Hứa Duy không có cớ về trường học nữa, nếu không với tính quật cường của cô, không ai có thể giữ lại ở đây dưỡng bệnh được.

Nói chuyện mới biết buổi sáng Lệnh Tiểu Yến và bạn trai đi xin nghỉ hết công việc của Hứa Duy rồi, còn mang tiền công của Hứa Duy về, Trương Khác chân thành cám ơn:

- Cám ơn nhé, làm phiền hai người quá.

- Có gì mà phải cám ơn, toàn những kẻ tự ý quyết định thay người khác.

Hứa Duy còn chưa nguôi giận, cô không ngờ Lệnh Tiểu Yến lại nghe lời Trương Khác, xin nghỉ việc hộ cô, còn đem quần áo tới, chuẩn bị ở bệnh viện tới kỳ thi kết thúc.

Chuyện một người có thể làm, tuyệt đối không thể lấy tuổi tác người đó ra để tính toán.

Lệnh Tiểu Yến trước ngày hôm chỉ gặp Trương Khác một lần, đó là lần y cùng Hứa Tư tới thăm Hứa Duy, ấn tượng của cô về y là anh chàng đẹp trai ăn chơi, hơi háo sắc nhưng không làm người ta ghét.

Giang Đại Nhi tiếp xúc với Trương Khác hơn hai lần, một lần ở Huệ Sơn, một lần theo Hứa Duy tới Hải Châu, trong ký túc xá Lệnh Tiểu Yến khó tránh khỏi suy đoán bối cảnh gia đình chàng trai để lại cho cô ấn tượng sâu sắc.

Lúc đó Hứa Duy, Giang Đại Nhi có biết một số chuyện rồi, nhưng liên quan lãnh đạo tỉnh, không tùy tiện lộ ra được.

Tới hôm qua Lệnh Tiểu Yến cùng Giang Đại Nhi tới Thịnh Hâm ứng tuyển mới nhận ra ấn tượng trước kia về Trương Khác không chuẩn xác lắm, ít nhất trong thời gian không dài ở Thịnh Hâm, cảm giác những nhân viên Thịnh Hâm mà cô tiếp xúc đều coi Trương Khác là nhân vật trọng yếu.

Sáng nay lãnh đạo khoa đích thân tới thăm, còn mang theo cả lời thăm hỏi của hiệu trưởng, Lệnh Tiểu Yến mới biến cô bé trước kia Trương Khác nhờ Hứa Duy chăm sóc lại là cháu gái của tỉnh trưởng.

Chu Thúc Huệ đưa Chỉ Đồng tới thăm Hứa Duy, lại hết sức trùng hợp đúng lúc sở trưởng sở vệ sinh tới thị sát công tác, Lệnh Tiểu Yến thực sự cảm thụ được, thế giới này xoay quanh một nhóm người.

Cha Chu Tiểu Quân là phó xử trưởng ban kiến thiết kinh tế sở tài chính tỉnh, mẹ hắn là cán bộ phổ thông của sở tài chính, chỉ mỗi vậy đã làm Lệnh Tiểu Yến ở trước mặt cha mẹ Chu Tiểu Quân có tâm lý thua kém lớn, một phần do bản thân cô, một phần là do thái độ ăn trên ngồi chốc của cha mẹ Chu Tiểu Quân tạo thành.

Nhìn thấy sở trưởng sở vệ sinh khúm núm trước mặt Chu Thúc Huệ, Lệnh Tiểu Yến nghĩ không ra cha mẹ Chu Tiểu Quân tới đây có biểu hiện thế nào.

Cô chẳng giận Chu Tiểu Quân, nên mới gọi hắn tới bệnh viện chạy đi chạy lại, chỉ cần lọt vào mắt tỉnh trưởng phu nhân, tiền đồ của Chu Tiểu Quân sẽ không thể ước lượng.

Lúc này cô càng thêm tò mò về thân phận của Trương Khác, một thiếu niên hoàn khố trông có vẻ háo sắc ỷ gia đình có quyền có thế tiêu pha hoang phí, nhưng nếu thế vì sao những nhân vật cao không với tới kia đều coi trọng y như thế?

Trương Khác không hiểu suy tính của Lệnh Tiểu Yến, nhưng rất hài lòng về việc cô làm, y còn lo họ không để lời mình nói vào đâu, làm Hứa Duy không thể trút giận lên một mình y.

Chương 182: Mục tiêu cao xa.

Chuyện hợp tác với Thịnh Hâm đã được quyết định, tiếp theo phải điều chỉnh một số công tác, Trương Khác ngồi trong phòng Hứa Duy một chút rồi về gian phòng chăm sóc đặc biệt mà y thuê thêm, tiếc là bên trong không có y ta trẻ trung xinh đẹp phục vụ.

Khi gọi điện cho Hứa Tư, y không dám nhắc tới chuyện Hứa Duy ngã bệnh, sợ cô thêm lo, thôi cứ để Hứa Duy khỏe rồi tự nói cho chị vậy.

- Bao giờ thì cậu về Hải Châu?

Hứa Tư hỏi qua điện thoại:

Giọng Hứa Tư êm ái, nghe rất dễ chịu, làm y sinh nhớ nhung mỹ nhân bên kia điện thoại:

- Nhớ em à?

- Không.

Hứa Tư cười khẽ, giọng có chút nũng nịu, trong phòng không có ai khác có thể thoải mái hưởng thụ tình cảm tinh tế của Hứa Tư với mình:

- Cậu hi vọng tôi nhớ cậu nhớ cậu hay không?

Trương Khác thích Hứa Tư tinh nghịch như thế, chuyện của Hứa Duy và gia đình cô, y phải tìm cách an bài tốt, Trương Khác không chịu được ánh mắt buồn bã của Hứa Tư, cảm giác như trái tim bị ai đó bóp vỡ vậy.

- Trừ hi vọng chị nhớ em, còn hi vọng có chị ở ngay bên cạnh lúc này, được ngửi mùi thơm trên người chị, nhất định có thể quên hết ưu sầu ngủ một giấc trưa an tĩnh...

Hứa Tư cười khúc khích:

- Chỉ biết dụ ngọt người ta, đã đi thăm Tiểu Duy chưa? Hôm qua gọi điện cho nó mà không được, sáng nay tôi dậy sớm gọi điện, ký túc xá vẫn không ai bắt máy...

- Vừa rồi em còn ở cạnh chị ấy, em bảo cả mấy chị cùng phòng hè tới khu nhà chị Vãn Tình ở, Lâm Băng về nhà, chị Hứa Duy, Lệnh Tiểu Yến, Giang Đại Nhi thì đều ở lại làm thêm mùa hè.

- Ừ thế cũng được, cậu bảo Tiểu Duy gọi điện cho tôi nhé, nó lâu rồi không gọi điện về nhà.

Hứa Tư quay sang chuyện công việc:

- Tiền đảm bảo của Thịnh Hâm tới rồi, có số tiền này Ái Đạt có thể mở rộng sản xuất, cậu không về ngay sao?

- Chuyện sản xuất để Tô Tân Đông phụ trách là đủ, lát nữa em sẽ gọi điện thông báo cho ông ta. Em thì đợi chế bản quảng cáo nơi này làm xong sẽ tới thẳng Bắc Kinh.

Trước kia tài vụ của Ái Đạt nhờ Cẩm Hồ phụ trách giờ cần tách bạch, Trương Khác giao cho Hứa Tư giám quản, việc nghiên cứu thì đã có Đinh Hòe, Trương Khác yên tâm ở ngoài tiến hành thao tác thị trường.

- Thi cuối kỳ thì sao?

Hứa Tư lo lắng hỏi:

- Cậu không định thi nữa à?

- Xem thời gian rồi tính vậy, kịp thì về thi, dù có về em cũng phải bỏ thời gian ra thảo luận xây dựng cơ sở sản xuất mới ở thị trấn Ích Long nữa...

Thời gian quá eo hẹp, Trương Khác chẳng còn cách nào khác.

Tiếp theo đó Trương Khác lần lượt gọi điện cho Tô Tân Đông, Đinh Hòe rồi Tống Bồi Minh, nghe Hứa Tư kể năm nay Hải Châu đón một mùa hè nóng chưa từng có, nhưng giọng Tống Bồi Minh vẫn khỏe khoắn mạnh mẽ, chẳng hề bị ảnh hưởng bởi cái nóng ngoài trời.

Thập niên 90, nhất là sau năm 92 Đặng công nam tuần, trong nước hăm hở cải cách kinh tế, thế lực bảo thủ mặc dù vẫn hoài niệm về thời đại kinh tế trước đó, nhưng các nguyên lão đều mang tính đảng rất cao, tự hạn chế dục vọng riêng để duy trì ổn định đoàn kết nội bộ, rất nhiều thanh niên tinh anh mang tinh thần mạo hiểm cải cách được thuận lợi đề bạt vào cương vị trọng yếu, Đường Học Khiêm và Chu Phú Mình chính là lớp người đó.

Nhưng không có nghĩa là sĩ đồ của bọn họ từ đó sẽ bằng phẳng, mà bọn họ phải đụng chạm vào những vấn đề mẫn cảm, ở quan trường trong nước với mối quan hệ rối rắm phức tạp làm họ dễ dàng gặp phải trở ngại, họ sẽ phải học thỏa hiệp, nhưng tinh phần cải cách mạnh mẽ lại không thể thỏa hiệp.

Có người có lẽ cho rằng Trương Khác không cần thiết phải giấu diếm, bất kể là Cẩm Hồ hay Ái Đạt, đều không có sai phạm nào về tài vụ, nhưng ở trong nước, một người hào quang sáng chói, được người khác ngưỡng mộ đồng thời định sẵn trong đó xen vào rất nhiều đố kỵ thù ghét.

Miệng nhiều người xói chảy vàng, Trương Khác không thể không suy tính tới ảnh hưởng xấu với cha, với Đường Học Khiêm, Tống Bồi Minh.

Tống Bồi Minh hiện giờ cực kỳ quan tâm tới điện tử Ái Đạt, vì cả khu Thành Nam thậm chí cả thành phố Hải Châu không có sản nghiệp mũi nhọn để kiêu ngạo, hiện Cẩm Hồ chỉnh hợp ngành giấy ở Hải Châu làm ông ta thấy được hi vọng.

Ông ta thậm chí còn chuyên môn thành lập văn phòng theo dõi xu thế thị trường đầu đĩa, mặc dù không thể so được với chuyên gia như Tô Tân Đông, nhưng cũng đủ làm ông ta hiểu động thái mới nhất của thị trường.

Cho dù Tống Bồi Minh mang nhiệt tình cao vút như thế, song khi nghe Trương Khác đề xuất kế hoạch xây dựng cơ sở sản xuất quy mô lớn, ông ta vẫn rất kinh ngạc:

- Liệu có quá gấp không? Mặc dù thị trường thì trương đang bùng nổ mạnh, nửa năm lượng tiêu thụ tăng gấp mười, nhưng ai có thể dự đoán chính xác được dung lượng thị trường cuối cùng thế nào?

- Từ xu thế phát triển kinh tế cùng tiềm lực thị trường trong nước là có thể đại khái tính ra được dung lượng thị trường trong mười năm sau rồi. Cuối năm nay lượng tiêu thụ có khả năng đột phá 10.000 chiếc một tháng.

Trương Khác ung dung tự tin phân tích tình hình thị trường:

- Mấy ngày trước cháu nhờ người đưa cho chú Tống mấy đĩa, hiệu quả ra sao? Nếu không nộp tiền bản quyền, một chiếc đĩa sao chép lậu như thế tốn không tới 2 đồng, một khi loại đĩa này lan khắp thị trường trong nước, chú Tống nghĩ thị trường đầu đãi sẽ phát triển khủng khiếp thế nào?

Nghe giọng nói bình đạm nhưng ẩn chứa tự tin to lớn của Trương Khác, Tống Bồi Minh hỏi:

- Cậu dự định xây dựng cơ sở sản xuất lớn cỡ nào?

- Quyền hạn phê duyệt của ủy ban kế hoạch tình lớn chừng nào thì tôi xây dựng lớn chừng đó.

Hiện giờ trong nước đang thắt chặt chi tiêu, khống chế quy mô đầu tư công nghiệp, hạng mục công nghiệp hơn 600 mẫu phải được TW phê duyệt, với tình huống hiện giờ cũng khó thông qua được trong thời gian ngắn.

Tống Bồi Minh hít một hơi khí lạnh, ông ta không ngờ dã tâm của Trương Khác lớn như thế, ở Hải Châu trừ khu công nghiệp dệt bông mà Cty cổ phần Hải Châu còn đang trù bị thì chưa có một hạng mục đơn lẻ nào dung tới 600 mẫu đất, tới ngay cả cải cách kỹ thuật nhà máy Tân Quang do đích thân ông ta thúc đẩy cũng chỉ có quy mô 150 mẫu,:

- Vậy vấn đề tài chính giải quyết ra sao?

TW khống chế khoảng vay ngân hàng cực nghiêm, tiền đầu tư trên trăm triệu là nằm ngoài phạm vi năng lực của Tống Bồi Minh, dù đưa lên thành phố cũng rất khó, quan trọng là Đường Học Khiêm liệu có thể dứt khoát ủng hộ con trai Trương Tri Hành không, Chu Phú Minh và các lãnh đạo thành ủy khác liệu có dị nghị gì không?

- Tài chính tiền kỳ trước xét tới xây dựng nhà xưởng, chừng 2000 vạn là có thể khởi động đầu tư rồi, tới lúc đó sản phẩm Ái Đạt đã bán ra, lúc đó vây ngân hàng sẽ dễ dàng hơn, tài chính hậu kỳ không cần quá lo, kế hoạch chi tiết cháu sẽ gửi cho chú Tống.

Nếu Trương Khác đã có suy tính chu đáo rồi, Tống Bồi Minh tất nhiên sẽ toàn lực ủng hộ.

Trương Khác nói thêm:

- Còn vấn đề chuyện nhượng đất...

Tống Bồi Minh sảng khoái nói ngay:

- Chỉ cần trong địa phận Thành Nam thì tôi có thể quyết được, khu sẽ dùng quỹ tài chính hỗ trợ sản nghiệp và chuyện nhượng để cấp đất cho Ái Đạt...

600 mẫu đất công nghiệp, phí chuyện nhượng không phải là con số nhỏ, không có lời hứa này, áp lực sẽ tăng vọt lên rất nhiều.

Đối với Tống Bồi Minh mà nói, độc đoán chuyên quyền hỗ trợ Ái Đạt với mức độ lớn như thế là mạo hiểm chính trị cực lớn, gần như đã đem toàn bộ tiền đồ chính trị của ông ta trói buộc vào điện tử Ái Đạt rồi. Nếu Ái Đạt không có cống hiến trác việt về thuế thu, công ăn việc làm, tài sản tư hữu cho khu Thành Nam, Tống Bồi Minh sẽ có những ngày tháng khốn đốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK