Công nhân lành nghề luôn là tài nguyên khan hiếm, sản lượng DMP của Cẩm Hồ không lớn lắm, may đang ở giải đoạn phổ biến sản phẩm mới, dung lượng thị trường có hạn, Cẩm Hồ miễn cưỡng đáp ứng được đại bộ phận nhu cầu sản xuất thay, nhưng khi thị trường dần gây dựng, Cẩm Hồ không gánh vạc được nhiều.
Cẩm Hồ không hề ngại C-Cube giao đơn đặt hàng cho doanh nghiệp khác, thậm chí sẵn sàng làm cầu nối cho C-Cube và doanh nghiệp điện tử Hải Châu.
Ngải Mặc trước khi về Mỹ đi qua Tokyo, nhưng không vội gặp Trương Khác, mà đốc thúc Cẩm Hồ tăng cường nghiệp vụ âm nhạc trực tuyến ở Bắc Mỹ, hiệu quả hoạt động " trải nghiệm cảm thụ âm nhạc mọi lúc mọi nơi" có hiệu quả không tệ, Ngải Mặc hi vọng Cẩm Hồ triển khai hoạt động tương tự ở Bắc Mỹ.
Ngải Mặc ngày càng cảm thấy Cẩm Hồ trói buộc phần cứng của C-Cube và trang web âm nhạc trực tuyến là là điều ước bất bình đẳng, còn những doanh nghiệp dán mác thông thường không có kế hoạch lâu dài không cự tuyệt điều này.
Trước khi rời Tokyo, Ngải Mặc còn lớn tiếng oán trách Trương Khác.
~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Bầu trời xanh tới trong vắt, mấy đám nhẹ bị gió thổi đi hết rồi, Sâm Sơn Dã có chứng sợ độ cao, đứng ở ban công ngắm cảnh đẹp chẳng làm giảm bớt thần kinh căng thẳng của hắn, rặng núi xa xa như con quái thú tĩnh lặng phục mồi dưới ánh mặt trời.
Trì Tá Tú Tàng chống mép lan can, nhìn mặt đất cách đó 38 tầng, xoay lưng lại nói:
- Nhìn người khác như con kiến bò dưới chân, cảm giác không tệ.
Sâm Sơn Dã thì không sao hiểu nổi cái loại khoái cảm đó, nếu đổi chỗ cho Trì Tá Tú Tàng hắn chỉ cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, tim đập mạnh, mồ hôi vã như tắm...
Trừ hai người bọn họ còn một thanh niên tuổi tương đương Sâm Sơn Dã, tướng mạo phổ thông, kém xa vẻ dáng cao thẳng, anh tuấn của Trì Tá Tú Tàng, trong tay hắn là chiếc ly thủy tinh rót đầy champagne, hắn là Sơn Bổn Hiền Thứ, nhân viên cao cấp của Panasonic - TQ, cũng có gia thể hiển hách như ba người kia, nên quan hệ không tệ.
- Hiền Thứ, anh vừa ở Trung Quốc về, vậy nói cảm quản của anh về Ái Đạt xem.
Trì Tá Tù Tàng cầm ly đặt trên lan can lên:
- Sâm Sơn mấy ngày qua toàn trút vào đầu tôi cái nhìn thiên kiến của anh ta.
- Suy nghĩ của anh mới là thiên kiến.
Sâm Sơn Dã nói:
- Chẳng lẽ quốc gia láng giềng cách biển đó không thể sinh ra một doanh nghiệp đáng được tôn trọng sao?
- Đáng hoài nghi thì có.
Trì Tá Tú Tàng kiêu ngạo nói:
- Anh cũng biết đấy, phương hướng nghiên cứu của tôi là thị trường TQ, hiện với thể chế và cơ sở của TQ không có khả năng bồi dưỡng được doanh nghiệp đáng tôn trọng. Dù mấy mánh lới marketing có thể thu được thành công thị trường chẳng nói lên ván đề gì, tài phú nhiều tới đâu chẳng qua là con số bong bóng thôi, đáng thương cho đám quan viên bên đó coi con số GDP còn quan trọng hơn tính mạng. Không có một cơ cấu công nghiệp hoàn chỉnh, thì bong bóng mãi mãi chỉ là bong bóng. Tôi dám khẳng định, 20 năm nữa, thu nhập của thanh niên Nhật Bản vẫn gấp bọn họ hơn 20 lần.
- Anh khẳng định được là không có trường hợp đặc biệt sao?
Sâm Sơn Dã lắc đầu:
- Mitsui có tầm nhìn của Mitsui, Toshiba có góc độ suy nghĩ của mình, Mitsui có thể khiến Ngân hàng TW khởi động máy in tiền, Toshiba chỉ có thể lấy lợi nhuận từ thị trường. Nếu bắt Toshiba cũng phải có tầm nhìn lớn như Mitsui thì đó là tai họa với Toshiba.
Trì Tá Tú Tàng không cãi với hắn:
- Hiền Thứ, anh đánh giá cho chúng tôi nghe.
- Ở Trung Quốc tôi có tiếp xúc với Lý Tại Thù, anh ta nghiên cứu về xí nghiệp này rất sâu, có lẽ Samsung mong dựa vào thị trường Trung Quốc giúp bọn họ thoát khỏi khốn cảnh. Giống như Sâm Sơn hỏi đấy, chẳng lẽ không có trường hợp đặc biệt? Chắc anh không hề biết xí nghiệp này dã tâm lớn tới mức muốn dựng lên bộ khung sản nghiệp di động hoàn chỉnh ở Trung Quốc, mà tôi xem chừng không chỉ thế đâu...
Sơn Bổn Hiền Thứ nghiêm túc nói:
- Cho dù phán đoán của tôi có sai lầm, vậy anh thấy đề nghị của Sâm Sơn ra sao?
Trì Tá Tú Tàng hỏi:
- Anh ấy không ngờ muốn dẫn tiến kỹ thuật DMP vào, còn nộp báo cáo lên bộ sự vụ.
- Mặc dù nói Cẩm Hồ và TI liên hợp đưa ra kỹ thuật DMP, nhưng khó tưởng tượng dưới tình huống ngang bằng, TI lại sẵn sàng vô tư hợp tác với Cẩm Hồ. Tôi nghĩ đằng sau cái này hẳn là Cẩm Hồ nhường ra một số lợi ích, thực tế Cẩm Hồ chiếm cứ địa vị chủ đạo, Cẩm Hồ tuy nhỏ nhưng khiến người ta ngửi thấy mùi nguy hiểm.
Sơn Bổn Hiền Thứ khẳng định lần nữa.
Trì Tá Tú Tàng liếc nhìn Sâm Sơn Dã, ý tứ là xí nghiệp đó là uy hiếp tiềm tàng, hợp tác với chúng, chẳng phải cho chúng thêm nguy hiểm sao?
Sâm Sơn Dã cười nhạt, hắn chẳng phải người mang chủ nghĩa sô vanh, vì đối phương sau này có khả năng trở nên hùng mạnh mà từ chối hợp tác căn bản không phải tư duy thông thường của người kinh doanh.
Có lẽ đứng trên tầm nhìn của Mitsui làm thế là không sai, nhưng Toshiba không phải là thành viên của Mitsui nữa, độc lập để sinh tồn lâu dài hơn là mục tiêu căn bản của Toshiba, Sâm Sơn Dã trước giờ luôn suy nghĩ như thế, mặc dù suy nghĩ của hắn thường không được người ta tán đồng.
- Sao, cứng họng rồi hả?
Trì Tá Tú Tàng lên giọng nói:
- Cũng chẳng phải nói liên hợp là áp chế được.
Sâm Sơn Dã bình thản nói:
- Cẩm Hồ đang lợi dụng ảnh hưởng của điện tử Tokyo thu hút doanh nghiệp toàn cầu ký hiệp nghị với họ, nếu DMP được thị trường tiếp thụ, việc dán mác tiêu thụ sẽ mau chóng thăng cấp thành cấp quyền kỹ thuật. Nhưng tôi không thấy Cẩm Hồ tiếp xúc với một doanh nghiệp Nhật Bản nào cả.
- Chẳng lẽ Cẩm Hồ hoang tưởng muốn thôn tính thị trường Nhật Bản một mình?
Trì Tá Tú Tàng không chắc lắm:
- Bề ngoài thì là như thế, chúng ta liên hiệp lại đúng là có thể áp chế không cho Cẩm Hồ có thành công lớn ở đây, nhưng cạnh tranh ở sản nghiệp toàn cầu, khi DMP thành chủ lưu thị trường, mà chúng ta đóng cửa tử thủ, chẳng phải thành trò hề sao?
Không chỉ thành trò hề mà hành vi liên hợp đàn áp này gây ảnh hưởng cực xấu cho hình ảnh của doanh nghiệp Nhật Bản, Sâm Sơn Dã nghiêm giọng nói:
- Có lẽ nguyên nhân chân chính Cẩm Hồ để lại thị trường trống ở Nhật Bản chính là để chúng ta có lựa chọn tiến thoái lưỡng nan. Nói cho cùng phải xem tiềm lực thị trường của DMP ra sao, nếu đó là xu thế lớn, chúng ta không thể đi ngược dòng được. Hoặc hợp tác, hoặc mau chóng nghiên cứu ra kỹ thuật thay thế.
Trì Tá Tú Tàng cười lạnh:
- Nói cho cùng sản phẩm cạnh tranh chủ yếu của DMP là máy CD walk man, máy MD đều không phải là thế mạnh của Toshiba, ngược lại DMP vừa khéo cũng khiến cho kỹ thuật Flash Memory của Toshiba được phổ biến, đó mới là nguyên nhân anh kiến nghị hợp tác với Cẩm Hồ chứ gì?
~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày 28, một số trường cao đẳng đại học trong nước chuẩn bị khai giảng rồi, Trương Khác vẫn còn ở Tokyo, hôn lễ của Lương Quân và Tôn Lệ tổ chức vào ngày 30, trước khi đi Nhật Bản, Trương Khác còn luôn miệng hứa sẽ về trước hôn lẽ, mà y cũng phải chuẩn bị đi học rồi.
Cùng hôm đó, Thành Hán Chương từ Mỹ bay sang chỉ đạo công tác cơ sở thực nghiệm Chiba, thuận tiện báo cáo công tác với Trương Khác.
Trương Khác thảo luận với hắn vấn đề làm khó mình mấy ngày qua:
- Chuyện có thể khá nắm chắc là mau chóng nộp đơn xin bản quyền sáng chế kỹ thuật ứng dụng ngoại vi, để kỹ thuật flash memory của Toshiba khó thoát được cạm bẫy bản quyền của chúng ta, cho dù bọn họ vùng vẫy đến đâu cũng chỉ còn một con đường khuất phục.
- Chỉ một tháng trước thôi chắc Toshiba, Samsung nằm mơ cũng không ngờ được, ứng dụng kỹ thuật flash memory trong tay bọn họ lại được ứng dụng thị trường trên quy mô lớn là dựa vào sản phẩm của chúng ta.
Thành Hán Chương tán thành:
- Tôi thấy nên thành lập tiểu tổ flash memory chuyên môn tại Chiba.
- Ừ được.
Trương Khác gật đầu khẳng định:
- Hiện đầu tư thêm vào một chút, tương lai càng nắm chắc bắt Toshiba phải khuất phục, cho dù lúc này Toshiba tới tìm đàm phán, cũng phải trì hoãn thêm một năm nữa.