Mục lục
Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chị có thấy em quá tham lam không? Qua trận mây mưa, Trương Khác vẫn thích thú mân mê ngực Địch Đan Thanh, chuyện giữa y và Tôn Tĩnh Mông ở buổi hôn lễ chắc là do Tạ Vãn Tình kể cho Hứa Tư, rồi Hứa Tư tới Perth kể cho Địch Đan Thanh.

- Cậu muốn biết cái nhìn của tôi về chuyện đó chứ gì? Địch Đan Thanh đoán được tâm ý của Trương Khác.

- Ừ.

- So với nói cậu háo sắc, so với việc nói cậu tham lam, chẳng bằng nói cậu mềm yếu không muốn nhìn thấy một cô gái xinh đẹp nào bị tổn thương... Trái tim cậu quá yếu đuối, còn chúng tôi lại quá ngốc nghếch, chỉ thế mà thôi.

-... Trương Khác không biết phải nói gì, y có trơ trẽn tới mấy cũng chẳng thể lấy đây làm cái cớ, nghe Địch Đan Thanh nói vậy chỉ biết nghe thế.

Địch Đan Thanh nói xong câu đó thì im lặng, cuộn mình như con mèo con nằm trong lòng y, cảm thụ hơi ấm trong người y, vừa rồi cô quá buông thả, tận tình rên siết, tận tình hưởng thụ, không biết cô bé Vệ Lan có nghe thấy không? Tình cảm của Vệ Lan với Trương Khác ra sao, Địch Đan Thanh hiểu rất rõ, danh nghĩa Vệ Lan còn là chị nuôi của Trương Khác, điều đó có lẽ làm chuyện khó khăn hơn một chút, quỹ tích cuộc đời của Vệ Lan thay đổi đều là vì Trương Khác, tới không thể tách rời được nữa, còn cả những cô gái kia Trần Phi Dung, Hà Huyền, Giang Đại Nhi, chẳng lẽ bọn họ có thể rời khỏi cuộc đời của Trương Khác sao?

Nhưng Địch Đan Thanh cảm thấy trong tim Trương Khác vẫn còn chỗ trống, có lẽ không lớn lắm, nhưng có thể làm người khác cảm thấy rõ ràng, thật là kỳ lạ, quá trình trưởng thành, thậm chí là lịch trình tình cảm của Trương Khác thế nào cô đều biết, sao có thể có chỗ trống?

Cùng lúc ấy trong gian phòng xa hoa, từ ghế sô pha, chăn đệm, đều mang màu quất hồng bắt mắt, một cơ thể nữ nhân trắng như tuyết nằm trên giường, hết sức ướt át, cánh môi hồng khẽ phát ra tiếng rên nóng bóng, cơ thể uốn éo, bày đủ tư thế gợi tình.

Trì Tá Tú Tàng lại chẳng hứng thú mây mưa lần nữa, hắn ngồi dậy mặc áo ngủ, cứ như chẳng hề thấy sự dụ hoặc trên giường, ngược lại còn sinh ra cảm giác căm ghét, trong đầu lại hiện lên hình ảnh Lý Hinh Dư, một ánh mắt, một nụ cười của cô thôi, dù hàng vạn nữ nhân cũng không sành bằng, hạng dung tục kia, hắn tùy tiện phất tay một cái có cả đống. Nghĩ tới đó, Trì Tá Tú Tàng cau mày, phất tay bảo nữ nhân kia biến đi cho khuất mắt, cô gái kia ánh mắt ai oán, nhưng chỉ biết ngậm miệng lại, ôm lấy y phục che đi cảnh xuất mê người ở trước ngực dưới bụng, đi chân trần rời khỏi phòng ngủ của Trì Tá Tú Tàng.

Trì Tá Tú Tàng đứng trước cửa sổ, nhìn mặt biển tối đen, đoán chừng kẻ kia cũng đang nằm trong lòng nữ nhân nào đó, thật đáng hận, tên đó là hạng phong lưu háo sắc, vậy mà nữ thần trong lòng hắn lại đem trái tim hiến dâng cho y, không biết Lý Hinh Dư có rên rỉ như con mèo cái khát tình trước mặt y như nữ nhân lúc nãy không... Hắn xua đi ý nghĩ đó, bởi nếu không hắn sẽ không kìm được phá nát căn phòng xa hoa này mất.

Một văn kiện màu đỏ lặng lẽ nằm trên bàn làm việc góc phòng ngủ, trong đó có kết luận của cơ cấu tối cao tập đoàn Mitsui, kinh tế toàn cầu đối diện tình trạng sa sút, sản nghiệp sắt thép trong vòng năm năm không có dấu hiệu phục hồi, Cẩm Hồ đầu tư vào Tây Úc hoàn toàn dựa vào lợi nhuận ở lĩnh vực điện tử tiêu dùng cầm cự. Những đại cổ đông đứng đằng sau PHB Biliton và Rino tin to, đặc biệt là tập đoàn của Anh cho dù lo Cẩm Hồ sẽ thành đối thủ cạnh tranh mạnh, nhưng lúc này lại không muốn phiền phức, Phb Biliton chưa nói, quan trọng Rino Tinto do hai xí nghiệp khoáng sản lớn hợp thành, nội bộ cạnh tranh không ngớt, chẳng còn tinh lực đi đàn áp đối thủ cạnh tranh. Càng quan trọng hơn nữa, Cẩm Hồ xây mỏ, làm đường, làm cảng, mặc dù mỗi một mắt xích đều rất yếu ớt, nhưng nó là một hệ thống hoàn chỉnh, bọn họ không có chỗ nào để làm khó.

Mà lúc này muốn đàn áp Cẩm Hồ thì ngoài bỏ số tiền lớn ngoài mức tưởng tượng ra chỉ hi vọng sự vấn hành của Cẩm Hồ có vấn đề khiến cả hệ thống sụp đổ.

Với cái giá vận chuyển đường biển bay giờ, Cẩm Hồ đem quặng sắt được về Trung Quốc sẽ lỗ lớn, rất nhiều người mong Cẩm Hồ tự sập trước, cho nên khoanh tay ngồi nhìn.

Một lũ ngu xuẩn tầm nhìn hạn hẹp! Trì Tá Tú Tàng thầm chửi trong lòng.

Đứng đằng sau Cẩm Hồ là Trung Quốc, mặc dù rất nhiều người phán đoán chính phủ Trung Quốc không có thiện cảm gì với tập đoàn tư nhân không hoàn toàn nắm được, nhưng chính phủ Trung Quốc không phải hạng ngoan cố không cải tạo được. Lúc này chính phủ Trung Quốc còn chưa có năng lực lập nên một hệ thống xuất nhập tài nguyên hoàn chỉnh, không có nghĩ là bọn họ không có tính toán này. Cẩm Hồ mặc dù không bị chính phủ TQ khống chế hoàn toàn, nhưng vớ chính phủ TQ mà nói có còn hơn không, chưa nói tới ý nghĩa tượng trưng của nó, nếu Cẩm Hồ không cầm cự nổi, làm sao chính phủ TQ chịu khoanh tay ngồi nhìn? Đương nhiên cũng có khả năng chính phủ TQ thừa cơ chiếm lấy hệ thống khai thác vận chuyển khoáng sản này của Cẩm Hồ, nhưng với tập đoàn Nhật mà nói, kết quả này còn tồi tệ hơn.

Trì Tá Tú Tàng đứng bên cửa sổ suy nghĩ chốc lát rồi tới bàn làm việc tìm số điện thoại của Trung Thôn Dụ Chi ở Trung Quốc rồi gọi tới, Trung Thôn Dụ Chi hiện phụ trách toàn diện sự vụ của Sony tại Trung Quốc, cùng Tiểu Trạch Hùng tổng phụ trách của NEC là một trong số vài người Trì Tá Tú Tàng có thể dựa vào.

- Đám già khốn kiếp sẽ phải hối hận vì kết luận cuộc họp lần này... Trung Thôn Dụ Chi phát tiết bất mãn trong lòng:

"Đám già khốn kiếp" trong miệng Trung Thôn Dụ Chi chính là tầng tối cao nắm giữ tập đoàn, là người quản lý xí nghiệp thành viên, xí nghiệp Nhật Bản tuy vẫn là con quái vật lớn trên thế giới, nhưng có cảm giác già đi, ý chí tiến thú sắc bén không còn, Trì Tá Tú Tàng và Trung Thôn Dụ Chi thường đánh giá thế khi nói chuyện riêng.

- Tháng 9, mạng di động thông tấn TQ sẽ thăng cấp toàn diện, Sony chuẩn bị ra sao? Trì Tá Tú Tàng càng quan tâm làm sao áp chế Cẩm Hồ hơn, tuy Cẩm Hồ đã có bóng dáng của một tập đoàn tài chính, nhưng lúc này còn rất yếu ớt, chủ yếu dựa vào sản nghiệp điện tử tiêu dùng chống đỡ, nếu đánh sập Ái Đạt, Cẩm Hồ sẽ tự tan rã. Đương nhiên Ái Đạt không yếu ớt như thế, ít nhất là ở lĩnh vực điện tử tiêu dùng.

Do Nhật Bản là thị trường di động lớn thứ ba thế giới, Sony dựa vào địa vị ở Nhật, lượng tiêu thụ di động toàn cầu vượt qua Ái Đạt, nhưng ở ngoài thị trường Nhật Bản thì Sony lại yếu thế hơn Ái Đạt. Đặc biệt ở thị trường di động thứ 4 thế giới là Trung Quốc, di động Ái Đạt chiếm thị phần rất cao, còn Sony không đáng kể, ở thị trưởng ĐNÁ, Ái Đạt cũng nhỉnh hơn Sony một chút.

Mạng thông tấn di động TQ từ tháng 9 sẽ toàn diện nâng cấp từ GMS tới GPMS, nâng cấp về kỹ thuật có nghĩa là công ty có tích trữ kỹ thuật hùng hậu càng chiếm ưu thế hơn, đây là thời cơ tốt để Sony vượt mặt Ái Đạt ở thị trường TQ, Ái Đạt tiến vào ngành nghiệp này có 3 năm, kỹ thuật tuyệt đối không thể so với Sony.

-... Trung Thôn Dụ Chi lại không thể nói gì, tuy hắn phụ trách sự vụ ở TQ, nhưng quyền lực có hạn, mà so với Samsung, tổng bộ Sony coi trọng và tốc độ phản ứng với thị trường TQ thấp hơn nhiều. Samsung sau thất bại ở thị trường di động TQ đã rút bài học sương máu, cơ cấu nghiên cứu thiết kế sản phẩm ở TQ đã hơn 2000 người, Sony còn chưa có một cơ cấu tương tự ra hồn ở Trung Quốc.

Thế nên với câu hỏi của Trì Tá Tú Tàng, Trung Thôn Dụ Chi khó trả lời được, hắn biết ở thị trường di động TQ, có thể gây áp lực với Ái Đạt là Samsung chứ không phải là Sony. Còn Sony đang đối diện với áp lực của Ái Đạt trên phạm vi toàn cầu.

Từ sự im lặng của Trung Thôn Dụ Chi, Trì Tá Tú Tàng thấy nhụt chí trong đó, hắn không trách người khác được, chẳng phải hắn cũng thế sao? Đám lão già kia quá tự cho mình là đúng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK