Vì chuyện trung tâm nghiên cứu thời gian qua Lý Tại Thù luôn ở Kiến Nghiệp, khi nghe được báo cáo, hắn và Kim Nam Dũng đang khảo sát trung tâm.
Đây là trung tâm nghiên cứu có quy mô lớn nhất của Samsung ở khu vực Đại Trung Hoa, nhưng không phải để nghiên cứu kỹ thuật hạch tâm, mà là để sản phẩm thích hợp với thị hiếu của người Trung Quốc, trung tâm tạm thời thuê văn phòng dùng, Samsung sẽ không vì chuyện xây dựng mà trì hoãn bước tiến.
Cơn bão tài chính trông có vẻ như đã lắng xuống, nhưng xí nghiệp thực sự năm trong tâm bão thì biết rắc rối còn lâu mới hết, mây đen vẫn bao phủ cả bầu trời.
Vì ứng phó với khả năng nguy cơ còn thêm dữ dội, Samsung đã đem nghiệp vụ hóa công nghiệp bán đi, làm thế thống khổng lồ trở nên tinh gọn, như thế mới có thể quyết đoán bỏ ra 50 triệu USD đầu tư trung tâm nghiên cứu ở Kiến Nghiệp.
Cao tầng Samsung hiểu, thời đại kỹ thuật số sắp tới rồi, các nghiệp vụ phụ khác có bỏ đi cũng không đáng tiếc, nếu bỏ lỡ thời đại kỹ thuật số mới là chuyện hối không kịp, còn cả thị trường Trung Quốc, nếu lúc này không nhìn thấy tiềm lực của nó, chỉ có thể nói kẻ đó không có nhãn quang chiến lược.
Trước khi tới Trung Quốc, Lý Tại Thù mang một lòng tin mãnh liệt, tới nơi vài ba tháng rồi hắn mới hiểu con đường không hề bằng phẳng.
Phía đông Yến Quy Hồ còn có những cánh đồng lớn với vết tàn tuyết, lúa mạch khô gầy, tựa hồ đang cắn răng chống chọi lại cái lạnh đợi mùa xuân tới, đáng tiếc nó không đợi được cái ngày đó nữa, tòa nhà trung tâm nghiên cứu của Samsung sẽ xây dựng trên mảnh đất này.
Đứng trên đồng ruộng, cổ Lý Tại Thù còn quấn chiếc khăn, mũi miệng cũng che kín trong đó, lưng quay về hướng gió, mày nhíu lại.
Tin tức hắn vừa được nghe không dễ chịu một chút nào, trong lòng cứ như nhét cái gì đó làm hắn rất khó thở, đáng hận là Cẩm Hồ và TI chỉ vội vàng công bố tin tức, không đưa ra sản phẩm, không thể nghiên cứu kỹ DMP của Cẩm Hồ rốt cuộc dùng những kỹ thuật gì.
Giọng Kim Nam Dung cũng quàng khăn kín mít, giọng khàn khàn:
- Việc phổ biến DMP hạn chế bởi máy tính, mặc dù tạm thời không thể khai thác thị trường Trung Quốc, nhưng lại cho Cẩm Hồ cơ hội tiến vào thị trường nước ngoài. Nhìn hành động của ba phía đó, tựa hồ bọn họ muốn lợi dụng kỹ thuật này để chiếm lấy lợi ích lớn nhất.
- Cẩm Hồ không thể đi đầu một lĩnh vực mà bay cao được, cho dù bọn chúng có nắm được kỹ thuật này cũng không thể cản trở các doanh nghiệp khác tiến vào thị trường DMP, Samsung cũng phải đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu.
Lý Tại Thù vẫn mạnh miệng nói:
Kim Nam Dũng nhìn Lý Tại Thù, thấy trong mắt hắn ẩn chứa lo lắng, chắn hắn cũng phải hiểu, một khi Cẩm Hồ thừa thế quật khởi, như vậy sẽ thành uy hiếp trực tiếp nhất mà Samsung phải đối diện trong lĩnh vực điện tử tiêu dùng.
- Bất kể nói gì thì chúng ta cũng phải làm tốt công tác của bản thân, để sản phẩm của Samsung phủ khắp thị trường Trung Quốc.
Nếu không phải chú hắn vì bê bối thuế từ bỏ mọi chức vụ hành chính trong tập đoàn làm gia tộc của y khống chế tập đoàn yếu đi thì hắn đã kiến nghị tập đoàn toàn diện áp chế Cẩm Hồ, hiện chỉ có thể áp chế không gian sinh tồn của Cẩm Hồ trong nước mà thôi.
~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Trương Khác tổ chức tiệc rượu ở nhà, trừa đại biểu đàm phán ba bên, còn mời Liễu Chí Thành, Diệp Kiến Bân. Tuy Thiệu Chí Cương và chú y cũng ở Kiến Nghiệp nhưng không có nghiệp vụ liên quan nên không làm phiền.
Trương Khác cũng sợ quá đông thành loạn, mặc dù phòng hắn rộng, nhưng dẫu sau không phải trang viên biệt thự, hơn 20 người cùng vào, vẫn trở nên chật chội.
Sau bừa tiệc mọi người tụm năm tụm ba trò chuyện, trong khu vườn trên không Trương Khác và Trần Tín Sinh, Liễu Chí Thành ngồi bên lò lửa nói chuyện, Đường Thanh như con chim nhỏ ngồi ngoan ngoãn bên Trương Khác, vờ chăm chú nghe bọn họ nói chuyện.
Nghe Trần Tín Sinh giới thiệu quá trình đàm phán mười ngày qua, Liễu Chí Thành tự hào nói:
- Đây có thể nói là một trong số ít kỹ thuật sản phẩm điện tử trong nước có thể dẫn đầu rồi.
Trương Khác bình thả nói:
- Cẩm Hồ có thể dựa vào Iplayr quật khởi ở lĩnh vực điện tử tiêu dùng hay không còn phải nỗ lực nhiều lắm.
- Kế hoạch tiêu thụ Iplayr ở Nhật Bản đã được tiêu thụ chưa?
Mặc dù trước khi Iplay chính thức đưa ra thị trường là cơ mật được gìn giữ nghiêm ngặt, nhưng Liễu Chí Thành là "người ngoài" có tư cách biết kế hoạch.
Trương Khác gọi Tiêu Tấn Thành đang đứng cùng Trần Tuấn Huy người phụ trách công ty Nhật Bản tới:
- Chuyện này nên hỏi Tấn Thành.
- Mời đại sứ quảng cáo ở Nhật Bản chẳng phải là sở thích cá nhân của Khác thiếu gia sao?
Tiêu Tấn Thành cười.
Trương Khác thản nhiên nói:
- Minh tinh Nhật Bản tôi nhìn trúng không nhiều lắm, chẳng lẽ phải ủy khuất mình ở phương diện này sao?
- Đại sứ Iplayr ở Nhật Bản là ai vậy?
Liễu Chí Thành hứng thú hỏi:
- Mộc Thôn Thác Tai và Tùng Long Tử.
Trần Tuấn Huy trả lời thay:
- Không chỉ ở Nhật Bản còn là đại sứ của toàn bộ khu vực Châu Á.
*** Takuya Kimura và Takako Matsu
- A, là nhân vật chính của bộ phim Love Generation?
- Ồ ngài Liễu cũng thích xem phim TH Nhật Bản à?
Trần Tuấn Huy khi làm việc ở Sony đã biết sức ảnh hưởng của Liễu Chí Thành trong nghề.
- Tôi đâu có thời gian xem mấy cái đó? Chẳng qua con bé nhà tôi mê lắm, lần trước gọi điện về nó còn giới thiệu cho tôi, để có đề tài nói chuyện với nó, tôi phải lên mạng tìm kiếm báo chí có liên quan tới bộ phim này, đúng là người cha đáng thương.
Liễu Chí Thành giang tay ra làm bộ mặt đau khổ làm mọi người cười lớn:
- Lựa chọn này không tệ, bộ phim đó rất được ưa chuộc ở Hàn Quốc, Đài Loan, Hong Kong đó.
Trương Khác gật đầu:
- Đó là những mục tiêu chủ yếu ở Châu Á, đương nhiên trọng điểm vẫn là Nhật Bản.
Ở Châu Á thì Nhật Bản có sức mua cao nhất, lại có nhân khẩu gấp đôi tổng dân số các nơi trên cộng lại.
Tiêu Tấn Thành nói vào:
- Có điều chi phí không phải là nhỏ.
- Chi phí đại sứ quảng cáo chỉ là chuyện nhỏ, mọi người cùng biết đấy, ở Nhật Bản, sản phầm Trung Quốc đồng nghĩa với hàng chất lượng kém, không phải chỉ bỏ tiền ra là có thể mời minh tinh của họ làm đại sứ của chúng ta đâu, một số người còn suy nghĩ tới sản phẩm quảng cáo chấp lượng thấp có ảnh hưởng tới hình tượng của bọn họ không? Chứ không giống như trong nước, các minh tinh cứ có quảng cáo là nhận, ngay cả lời lừa đảo như "Hồng Đào Q" trị bách bệch cũng dám nói...
Trương Khác cứ có cơ hội là châm chích hiện tượng xấu trong nước vài câu:
- Nên đây là nhiệm vụ nặng nề mà lâu dài, Cẩm Hồ còn phải gánh cả trách nhiệm thay đổi hình tượng sản phẩm Trung Quốc trong mắt quốc tế.
- Trọng trách này không phải nhẹ...
Trần Tín Sinh cảm khái:
Đường Thanh quay đầu sang hỏi:
- Hôm qua bạn cùng minh xem Kỳ nghỉ dài, sao còn oán trách sao không cho Mộc Thôn Thác Tai và Tùng Long Tử cuối cùng đến với nhau mà.
- À...
Trương Khác đảo mắt một vòng, giả ngốc hỏi lại:
- Mình có nói thế à?
Trương Khác vừa rồi nói những lời kích động sĩ khí nhưng bị Đường Thanh làm bộ vô ý bóc Trần, Tiêu Tấn Thành nhún vai:
- Tôi biết ngay Khác thiếu gia chọn người theo sở thích cá nhân mà.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~
Vì thúc đẩy sản nghiệp phần mềm, cũng trong ngày hôm đó Cát Kiến Đức từ Bắc Kinh tới Kiến Nghiệp, đích thân thúc đẩy tiến triển chuẩn bị hạng mục này.
Trước đó Chu Cẩn Du thông qua danh nghĩa thành ủy Kim Sơn đề xuất ý tưởng liên hiệp với Kiến Nghiệp lập dải sản nghiệp phần mềm mới tiểu tổ lãnh đạo sản nghiệp thông tin ủy ban kế hoạch quốc gia.
Cát Kiến Đứng tới nơi, Tạ Kiếm Nam liền cùng Tạ Hán Minh tới gặp.
Tựa hồ tập đoàn Chính Thái do Tạ Hán Tĩnh đại biểu mới thực sự là người xây dựng cơ sở công nghiệp điện tử Kim Sơn, thực tế Chính Thái và Gia Tín chỉ cung cấp nguồn lực tương ứng, còn nhân vật lập kế hoạch thực sự đằng sau là cha con Tạ Hán Minh, Tạ Kiếm Nam.
Vì che tai trộm chuông, cha con Tạ Kiếm Nam mặc dù vất vả bôn ba vì chuyện này, nhưng đều đứng đằng sau thúc đẩy, bề ngoài bọn họ phải phân rõ giới hạn sự vụ ở Kim Sơn.