Nhưng dung lượng thị trường không thể mở rộng vô hạn, trong khi khả năng sản xuất tăng mạnh, tiếp đó là đại chiến giá cả tranh đoạt phân ngạch thị trường, thời kỳ hoàng kim siêu lợi nhuận của thị trường đầu đĩa đại khái có thể duy trì tới mùa thu năm sau, hơn nữa trước đó giá bán sẽ dần sụt giảm.
Đại chiến giá cả một khi triển khai không một doanh nghiệp nào có thể đặt mình ngoài cuộc, Ái Đạt cũng thế, chỉ đành giảm giá theo, mà đại chiến quảng cáo đẩy chi phí thị trường tăng vọt, một lên một xuống, sẽ từ thịnh chuyển suy, trực tiếp rơi vào thời kỳ đen tối ít lãi hoặc không có lãi.
Đương nhiên tình hình của Ái Đạt tốt hơn rất nhiều, khi các doanh nghiệp khác còn đang mày mò nhập môn kỹ thuật đầu đĩa thì Ái Đạt đã đưa ra bản mẫu VCD 2.0 phát ra menu tĩnh với độ nét cao, ngoài ra còn hỗ trợ kỹ thuật cho các nhà máy linh kiện, nâng cao chất lượng giảm bớt giá thành sản xuất linh kiện.
Vô hình trung toàn bộ doanh nghiệp lắp ráp đầu đĩa, kể cả Khoa Vương được hưởng lợi lớn từ Ái Đạt.
Ở phân khúc đầu đĩa cao cấp không ai cạnh tranh với Ái Đạt, phân khúc trung và rẻ càng có giá thành sản xuất thấp hơn người khác.
Quan trọng nhất là việc lũng đoạn kỹ thuật chip giải mã của C-Cube và TI không bị bên thứ ba phá vỡ, Cty Việt Tú có thể hưởng thụ lợi nhuận từ thị trường lũng đoạn này.
Khi người khác đang đánh nhau vỡ đầu chảy máu, Ái Đạt vẫn có thể hưởng thụ lợi nhuận ổn định, chỉ là không thể so với trước kia mà thôi.
Trương Khác dự định bán nghiệp vụ đầu đĩa cho Gia Tín, lúc này đang đúng vào giải đoạn phồn vinh toàn diện, chỉ là quá độ phôn vinh mà thôi, Ái Đạt hoàn toàn có thể kiếm được giá tốt nhất trước khi rút mình ra, chuyện như thế cớ gì không làm.
Trương Khác nắm cổ phần nhiều nhất của Ái Đạt, tất nhiên hưởng lợi lớn nhất.
Bản thân thực nghiệp Gia Tín không có đủ tài chính hoàn thành chuyện thu mua này, nên con đường phải đi là phát hành cổ phiếu công khai.
Trước khi cơn bão tài chính Châu Á bùng phát toàn diện vào mùa thu năm sau, thị trường trứng khoán Hong Kong do trở về sẽ vào thời kỳ phồn vinh lớn nhất trong bảy tám năm qua, nhà đầu tư Trung Quốc cực kỳ mê cổ phiếu Hong Kong, lúc này phát hành cổ phiếu sẽ thu được rất nhiều tiền.
Trương Khác khống chế một phần tư cổ phần của thực nghiệp Hong Kong, cho nên y cũng là người có lợi ích lớn nhất.
Muốn hoàn thành kế hoạch này, phải chuẩn bị tách nghiệp vụ đầu đĩa của Ái Đạt ra trước.
Mặc dù Ái Đạt đã đề xuất quan điểm kinh doanh đa nguyên hóa, nhưng trong thực tế còn chưa tiến hành tới bước đó, tiền kỳ chỉ là nâng cao kỹ thuật, nghiệp vụ chính vẫn là đầu đĩa.
Với Trương Khác, tài sản quan trọng nhất vẫn là trung tâm nghiên cứu phát triển kỹ thuật, Ái Đạt sau này phát triển đến đâu, phải xem trung tâm này có thành tích lớn thế nào.
Tách nghiệp vụ, chủ yếu là tách trung tâm nghiên cứu ra.
Trương Khác buổi sáng tham quan khu công nghiệp xong, đi một vòng quanh điện tử Khoa Vương, rồi đến thẳng đường Thành Sơn, nơi đặt trung tâm nghiên cứu.
Trương Khác vừa tới trung tâm liền được Đinh Hòe hớn hở mang đầu đĩa mới nhất ra khoe như khoe của báu, sau đó y gọi điện cho Tạ Vãn Tình, Chu Du, Thái Phi Quyên, Tương Vi, Lỗ Khánh Sinh, Dương Vân, Chu Nhất Bình, hẹn tối cùng ăn cơm, khi ăn cơm cùng thảo luận vấn đề phân tách trung tâm nghiên cứu.
- Vcd 2.0 ở công năng đã có bước nhảy vọt so với VCD.
Vì chuyện Hương Tuyết Hải, Trương Khác tốn mất hai tháng bôn ba, trước đó lại bận rộn vì hạng mục nhất thể hóa, hoàn toàn không chú ý tới Ái Đạt, nên Đinh Hoe rất muốn khiến Trương Khác phải giật mình vì công tác của Trung tâm nghiên cứu:
- Cải tiến lần này khác biệt lớn nhất là cách thức lưu trữ nén của MPEG - 2, so với VCD thì nó có dung lượng lớn hơn, cho phép chiếu hình ảnh sắc nét hơn nhiều... Chúng ta phát triển kỹ thuật Smartream, nhắm vào cục diện rối loạn của đĩa lậu trong nước, kỹ thuật này năng lực chịu lỗi đĩa cực mạnh...
Đinh Hòe dừng lại một chút, mặc dù vừa diễn giảng vừa trình bày công năng, nhưng Trương Khác vẫn vất vả lắm mới hiểu được, cuối cùng Đinh Hòe hết sức tự hào nói:
- Loại máy mới này, so với đầu DVD nước ngoài đang phát triển không kém chút nào, chỉ cần đưa ra trước, khả năng thay thế DVD không phải là không thể.
- Siêu cấp VCD...
Trương Khác nhớ năm 97, mấy doanh nghiệp điện tử trong nước như Tân Khoa và Ái Đa đưa ra tiêu chuẩn đầu mới là SVCD và CVD, cho tới năm 98, bộ sản nghiệp thông tin quốc gia thống nhất định ra tiêu chuẩn Siêu cấp VCD, hiển nhiên đám Đinh Hòe đã nghiên cứu ra sớm hơn một năm, công tác của trung tâm đúng là rất xuất sắc, đầu tư kỹ thuật đã được báo đáp khả quan.
Trương Khác đột nhiên phát ra câu này làm đám Đinh Hòe, Tô Tân Đông sửng sốt, lúc đầu bọn họ nghĩ giải thích thứ kỹ thuật rất khó khăn, phải tối giản hóa rồi, không ngờ Trương Khác lập tức nghĩ ra danh xưng khỏa đáng cho đầu đĩa thế hệ mới, Tô Tân Đông hơn hở nói:
- Siêu cấp VCD, cái tên này rất hợp với đặc điểm đầu đĩa kiểu mới, siêu cấp VCD hoàn toàn có thể thay thế VCD, kỹ thuật Smartstream là kỹ thuật độc quyền của chúng ta... Còn về phần có thay thế được DVD hay không nghỉ cần nghiên túc nghiên cứu.
Trương Khác lắc đầu:
- Tiêu chuẩn DVD từ năm 95 đã được Sony đưa ra, sau đó được các cự đầu công nghiệp điện tử thế giới như Phillips, Thomson, Pioneer cùng tham dự nghiên cứu, đừng nói siêu cấp VCD còn kém DVD một chút, cho dù có tiến bộ hơn một chút cũng không thể thay thế DVD, trừ khi có kỹ thuật tiên tiến hơn hẳn, thị trường là nhân tố quan trọng nhất, cho dù tập trung toàn bộ doanh nghiệp trong nước lại cũng không thể kháng cự lại những cự đầu đó, tiêu chuẩn do bọn họ dù kém hơn thì nó vẫn phổ biến hơn... Cho nên đừng phí công suy nghĩ chuyện thay thế DVD nữa.
Trương Khác nói như vậy làm Đinh Hòe, Tô Tân Đông nhụt chí, ban đầu thu được đột phá kỹ thuật, bọn họ còn hưng phấn một trận.
- Đang thảo luận gì thế?
Tạ Vãn Tình đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cái máy đen xì trên bàn:
- Đây là máy mới do trung tâm chế tạo ra sao?
- Vâng, em đang nghe lão Đinh giới thiệu công năng đây, em không tinh thông kỹ thuật lắm, làm em nghe mệt phờ. Sao chị tới sớm thế.
Trương Khác hẹn bọn họ tối dùng cơm bàn chuyện tách trung tâm nghiên cứu ra thành lập công ty khác, không ngờ chớp mắt một cái Tạ Vãn Tình đã tới rồi.
- Nhận được điện thoại của em thì chị đang ở vườn bách thảo chuẩn bị về, nên tới luôn.
Tạ Vãn Tình kéo ghế ngồi xuống:
- Lão Đinh giấu cái máy này một thời gian rồi, đợi em về để khoe thôi đấy, người khác muốn thưởng thức trước đều bị anh ta lấy cớ bảo mật kỹ thuật đuổi đi, em xem xong cảm thấy thế nào?
Đinh Hòe ủ rũ nói:
- Tốn bao nhiêu công sức tiền của như vậy mà thứ nghiên cứu ra còn kém kỳ vọng của Khác thiếu gia quá xa.
- Ai bảo thế?
Trương Khác cười:
- Nhìn thấy trung tâm làm ra thứ này tôi rất mừng đấy, chỉ là vẻ mặt không biểu lộ thái quá mà thôi.
- Khác thiếu gia nói nó không thay được DVD cơ mà?
Đinh Hòe nghi hoặc:
- Đúng là còn kém DVD một chút, chuẩn xác mà nói nó là kỹ thuật quá độ giữa VCD và DVD.
Đình Hòe càng nản hơn:
- Tốn bao nhiêu công sức tiền của chỉ làm ra được một kỹ thuật quá độ, năm sau chắc DVD được nghiên cứu hoàn chỉnh đưa ra thị trường rồi, cái này chẳng còn mấy giá trị.
- Giá trị kỹ thuật bao nhiêu thì tôi không phán đoán được, nhưng nói giá trị thương nghiệp tiềm tàng thì rất khả quan.
Giọng Trương Khác hoàn toàn không hề giống an ùi Đình Hòe:
- Dù năm sau DVD được đưa ra, nhưng tới lúc nó được ứng dụng rộng rãi vẫn phải một hai năm nữa. Theo thông lệ thì những cự đầu điện tử đó trước tiên phải kiếm về kinh phí nghiên cứu phát triển đã, giá đầu DVD không rẻ được, hơn nửa trọng điểm hẳn sẽ chỉ tiêu thụ ở thị trường Âu Mỹ.